Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 958 : Nàng dâu (28)
Ngày đăng: 06:55 30/04/20
Nói nửa ngày, người của Trương gia cho rằng cô đã làm chuyện gì xấu hổ không thể nhìn mọi người được, đúng là khôi hài.
Ninh Thư đứng lên, nói với mẹ Trương Ninh: "Mẹ thu dọn một chút, mẹ cùng con đi mua một ít đồ đạc, thật vất vả mới trở về một lần, con đi mua cho mẹ và cha một ít quần áo."
"Cha đừng nóng giận nữa, cha đi cùng chứ." Trương An nói.
"Đúng vậy, cha, chị cả rất vất vả mới trở về một chuyến." Em dâu lập tức nói.
Mẹ Trương Ninh khẽ gật đầu, đi thay quần áo, Trương An và vợ của hắn cũng vào nhà thay quần áo, dự định cùng đi theo.
Ninh Thư đưa cha mẹ Trương Ninh đến trung tâm thương mại mua quần áo, đều là chọn những thứ tốt, vợ chồng Trương An cũng thử quần áo, thử vừa rồi để người bán hàng cầm đến cùng tính tiền.
Lúc tính tiền, Ninh Thư chỉ lấy quần áo của cha mẹ Trương Ninh rồi đưa cho người bán hàng nói: "Những thứ này gói lại, thứ khác không cần."
Lập tức khiến cho sắc mặt vợ chồng Trương An biến thành màu đen, Trương An bất mãn nói: "Chị có ý gì vậy, ở bên ngoài chị lại không thể giữ chút mặt mũi cho em."
"Ở đây ai quen biết cậu, muốn mặt mũi cái gì, tôi chỉ mua cho cha mẹ, chưa từng nói sẽ mua cho cậu." Ninh Thư lạnh nhạt nói, lấy thẻ ra trả tiền.
"Trương Ninh, các con là chị em, phải giúp đỡ lẫn nhau." Mẹ Trương Ninh nói.
Ninh Thư cất thẻ vào: "Mẹ, số tiền này cũng là con khổ cực mới kiếm được, không phải do gió to thổi tới, con không có nghĩa vụ phải nuôi nó, nó còn là em con đấy, vì sao không thấy nó chia tiền cho con?"
Sắc mặt Trương An khó chịu nói: "Không cần thì không cần, ai mà thèm như vậy."
Vợ Trương An xanh cả mặt, ánh mắt nhìn bộ trang phục thèm thuồng, những bộ này đều là những thứ nàng ta mong muốn, bình thường không có tiền mua, vốn tưởng rằng có thể để người chị này tính tiền, kết quả người ta thẳng thắn không đài thọ.
Đúng là keo kiệt!
Đàn ông có thể vứt bỏ phụ nữ, nếu như người phụ nữ sống trong thống khổ, trong lòng nghĩ đến hắn, đau khổ cầu xin hắn đừng rời khỏi mình, trong lòng của người đàn ông sẽ rất sảng khoái.
Thế nhưng một người phụ nữ mình không cần, rời khỏi mình ngược lại sinh sống rất tốt, còn tốt hơn so với khi sống ở bên cạnh mình thì hắn liền có chút tổn thương mặt mũi, tổn thương lòng tự ái.
An Kim Vĩ cảm thấy rất khó chịu, đồng thời có chút kinh sợ, người phụ nữ này tại sao đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy, quần áo đang mặc tương đối trang nhã khiến cho trái tim An Kim Vĩ đập liên hồi.
Có điều lập tức nhớ tới chuyện tốt đẹp mà người phụ nữ điên này đã làm, khiến cho trên đầu của hắn luôn bị chụp sẵn cái mũ của tên cặn bã, đến bây giờ cũng không kiếm được vợ mới.
An Kim Vĩ tức muốn chết, sải bước đi về phía Ninh Thư, mặt đen lại quát Ninh Thư: "Trương Ninh, cô xem cô đã làm chuyện tốt đẹp gì."
"Tôi đã cho cô mười lăm vạn, thế nhưng cô còn đăng bản ghi âm lên diễn đàn."
Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Tôi đã nói rồi, anh cho tôi hai mươi vạn, tôi sẽ đưa tất cả mọi thứ cho anh, nhưng anh chỉ cho mười lăm vạn, cái giá mười lăm vạn giá ấy tôi không hài lòng, mười lăm vạn chỉ đủ mua băng ghi hình."
"Cô..." An Kim Vĩ thở hổn hển, vốn tưởng rằng người phụ nữ này sẽ hoang mang sẽ phản bác, nhưng không ngờ đối phương trấn tĩnh như vậy, ánh mắt của cô khiến cho hắn vô cùng khó chịu, đã bình tĩnh còn có chút khinh thường như vậy.
"Tôi sẽ không bỏ qua cho cô." Ánh mắt của An Kim Vĩ tập trung ở trên mặt của bé, bé có chút sợ ôm lấy cánh tay Ninh Thư.
"Nha đầu này là huyết mạch của An gia, tôi muốn đưa con trở về." An Kim Vĩ uy hiếp nói, cảm thấy dùng đứa bé nhất định sẽ khiến cho Ninh Thư thỏa hiệp.
Ninh Thư cũng lười phải nhìn An Kim Vĩ, An Kim Vĩ bây giờ đã có chút phát tướng, không phải bộ dạng cao gầy lúc trước, nhìn rất xấu so với trước đây: "Trong đầu của anh có phải toàn là bã đậu hay không, tôi là người giám hộ của con bé, nhờ anh đọc một ít sách đi."
Ninh Thư khẽ lắc đầu, nói với người của Trương gia: "Chúng ta đi thôi."
"Tình cảnh của cô bây giờ như thế này, nhất định là làm bồ nhí cho người có tiền, hoặc đúng là làm gái rồi, còn giả bộ cái gì."