[Dịch]Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 863 : Thôn nữ sống lại (2)
Ngày đăng: 07:38 24/08/19
Bùa hộ mệnh bản nâng cấp cần 100 công đức, Ninh Thư đến trước cửa tiệm trao đổi, trước là dùng 95 điểm công đức đổi, lần này Ninh Thư lấy 190 điểm công đức đổi hai bùa hộ mệnh bản nâng cấp.
Có hai bùa hộ mệnh bản nâng cấp, Ninh Thư trong lòng kiên định hơn.
Đổi bùa hộ mệnh, Ninh Thư cùng 2333 nói rằng: "Trở về không gian hệ thống."
Trở lại không gian hệ thống rồi, Ninh Thư cầm một quyển sách từ trên giá sách, đọc, sau khi xem xong, lại đem bình tưới tưới hoa, chỉnh lý một chút, hướng 2333 nói rằng: "Gặp người ủy thác kế tiếp."
"Được." 2333 nói rằng.
Trong không gian dần dần xuất hiện một bóng người, người mặc vải thô áo tang, chân mang giày vải, trên búi tóc cắm một chiếc trâm gỗ, sắc mặt vàng như nến mệt mỏi rã rời.
Thân hình của nàng thon gầy, xương gò má nhô lên thật cao, vừa nhìn là biết người phụ nữ làm nông vất vả quá độ thời cổ đại.
Ninh Thư híp mắt quan sát nàng, cô biết một chút thuật xem tướng, người phụ nữ này rõ ràng là tướng mạo đại phú đại quý mà.
Người đó dùng con mắt đục ngầu đánh giá toàn bộ không gian, trong không gian ánh sáng sáng ngời, sàn nhà sáng bóng, bồn hoa nhỏ giọt, đóa hoa tươi mới, trên giá sách tràn đầy sách, sô pha xinh đẹp.
Người đó có chút câu nệ nhéo nhéo làn váy trắng bệch của mình, lui về sau hai bước.
Ninh Thư nói: "Chào cô, cô muốn nghịch tập sao?"
"Vâng, ta tên Trần Nhị Muội." Trần Nhị Muội nhỏ giọng nói rằng: "Cô có thể giúp ta nghịch tập sao?"
"Có thể, tâm nguyện của cô là cái gì?" Ninh Thư hỏi.
Trần Nhị Muội thần sắc có chút khiếp nhược, trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng: "Ta muốn trả thù Bạch Y Xảo, nàng hủy cả đời ta, ta không biết nàng vì sao phải đối với ta như vậy."
"Còn có trượng phu của ta, nàng dùng hắn làm bẩn ta." Nói tới trượng phu của mình, Trần Nhị Muội thần sắc hoảng sợ.
Ninh Thư quyết định xem trước kịch bản mới quyết định có chấp nhận nhiệm vụ hay không.
Trần Nhị Muội không biết Bạch Y Xảo vì sao nhắm vào mình như thế, kỳ thực Bạch Y Xảo đã sống lại.
Bạch Y Xảo có phụ thân là tú tài, cả đời thi khoa cử cũng không vào nổi cấp ba, nhưng tại mọi góc làng tú tài vẫn rất giỏi.
Hơn nữa một khi trở thành tú tài, cũng không cần giao sưu cao thuế nặng.
Bạch Y Xảo ngày thường xinh đẹp đáng yêu, bởi vì không phải làm gì, da thịt trắng noãn, ăn mặc quần áo đẹp đẽ, trong một đám thôn cô nông phụ trông xinh hơn hẳn.
Tổ phụ của Bạch Y Xảo khi nàng còn nhỏ đã mua một mối hôn sự, chồng tương lai là một hán tử săn thú mà sống.
Bạch Y Xảo tâm cao khí ngạo tự nhiên là chướng mắt người đàn ông này, từ hôn đến trấn trên làm tiểu thiếp cho công tử nhà giàu.
Lúc đó chính vào loạn thế, Phương Dũng bị từ hôn bèn muốn gia nhập quân khởi nghĩa, thế nhưng trước khi đi, mẫu thân Phương Dũng lại nói cho hắn một mối hôn sự, đối tượng chính là Trần Nhị Muội.
Thành thân không bao lâu thì Phương Dũng phải đi đầu quân, bằng sự lanh lẹ và tài bắn cung thiện xạ, Phương Dũng bộc lộ tài năng trong quân đội, từng bước một leo lên, về sau tân hoàng đăng cơ, Phương Dũng khoác thêm quan phục, được bái tướng phong hầu.
Mà Trần Nhị Muội được nhờ chồng, trở thành cáo mệnh phu nhân.
Mà Bạch Y Xảo trở thành tiểu thiếp, bị đương gia chủ mẫu soi mói, cắt đứt chân ném ra đại trạch viện, ăn xin mà sống.
Lúc Phương Dũng áo gấm về quê, Bạch Y Xảo chứng kiến Trần Nhị Muội đã từng khắp nơi không bằng mình, nay lại mặc áo gấm, đeo vàng đeo bạc, bên người theo mấy tên nha hoàn.
Ngay cả đương gia chủ mẫu cắt đứt chân nàng đều xu nịnh trước mặt Trần Nhị Muội, thấy Phương Dũng ăn mặc quan phục kia, Bạch Y Xảo ngây ngẩn cả người, nàng chưa bao giờ biết Phương Dũng sẽ oai hùng như vậy.
Đây hết thảy vinh quang và trượng phu lại thành của người khác, Trần Nhị Muội đúng là một bước lên tiên.
Bạch Y Xảo phủ phục tại ven đường, Trần Nhị Muội ném vài đồng tiền vào trong bát của nàng, Bạch Y Xảo xấu hổ lại thấy nhục nhã, dùng đầu tóc bẩn thỉu rối bời che mặt mình.
Nhìn Trần Nhị Muội và Phương Dũng càng lúc càng xa, chứng kiến Phương Dũng săn sóc quan tâm đối với Trần Nhị Muội, Bạch Y Xảo hối hận không kịp, hối hận không đành.
Trong lúc hối hận, Bạch Y Xảo bị đông lạnh chết ở đầu đường, lần nữa tỉnh lại lại sống lại thời điểm từ hôn, Bạch Y Xảo sống lại quyết định hối cải để làm người mới, không hề mến mộ hư vinh, thành thành thật thật sống qua ngày cùng Phương Dũng.
Tiếp thu hết kịch bản Ninh Thư:...
Vì sao lại là sống lại? Người có nhân phẩm như vậy cũng có thể sống lại, còn người bị oan khuất mà chết, người thừa nhận thống khổ kinh khủng mà chết lại không có cơ hội làm lại lần nữa.
Con mẹ nó, cái loại kỹ nữ lầu xanh không bằng như Bạch Y Xảo, sở dĩ đàng hoàng thành thật sống qua ngày cùng Phương Dũng, là vì biết Phương Dũng sớm muộn gì cũng sẽ trở nên nổi bật, huy hoàng lên cao.
Con kỹ nữ lầu xanh, kỹ nữ lầu xanh, cái loại người có quỳ rạp dưới đũng quần nam nhân cũng không bằng.
Bạch Y Xảo vẫn kiêng kỵ Trần Nhị Muội từng có một đời phu thê tình duyên cùng Phương Dũng, tình trạng bây giờ của Trần Nhị Muội đều là kiệt tác của Bạch Y Xảo.
Bạch Y Xảo lại chẳng phải hạng người lương thiện gì, làm tiểu thiếp nhà giàu, từng ở hậu viện phức tạp đấu tranh, từng trải các loại việc ngấm ngầm xấu xa.
Ninh Thư nhìn Trần Nhị Muội, khó có thể tưởng tượng Trần Nhị Muội lúc chết mới có hơn ba mươi tuổi, sao lại tang thương mệt mỏi rã rời như vậy.
Ninh Thư hướng Trần Nhị Muội nói rằng: "Nghịch tập phải dâng ra lực linh hồn, cô xác định chứ?"
Trần Nhị Muội gật đầu: "Ta xác định, ta dâng ra một nửa lực linh hồn."
"Như vậy tâm nguyện của cô là trả thù Bạch Y Xảo, còn có trượng phu của cô?" Ninh Thư dò hỏi.
Trần Nhị Muội ánh mắt ảm đạm, cắn môi một cái gật đầu: "Đúng vậy."
"Được, nhiệm vụ này ta tiếp nhận." Ninh Thư nói rằng.
"Tạ ơn cô nương." Trần Nhị Muội hành lễ với Ninh Thư, thân hình của nàng dần dần biến mất tại không gian hệ thống.
Ninh Thư mở ra cửa hàng trao đổi của hệ thống, đổi Tích Cốc đan, một ít dược phẩm, thuốc giải độc.
Nghĩ đến đây là thời loạn thế ăn thịt người, Ninh Thư muốn đổi chút vũ khí, đổi một con dao găm chém sắt như chém bùn.
Mọi sự đã chuẩn bị xong, Ninh Thư mới nói với 2333: "Tiến vào nhiệm vụ đi."
"Được thôi..." 2333 đáp.
Ninh Thư bị choáng đầu một cái, cảm giác thân thể của chính mình đang giao hợp với một thân thể, cảm giác có người đè ở trên người, chụt chụt vào cổ của cô, phát ra tiếng nước miếng xèo xèo, phun ra khí tức khiến người ta chán ghét.
Một đôi tay vuốt trên người của cô, tụt bỏ y phục của cô.
Ninh Thư lập tức mở mắt, chứng kiến một người nam nhân nằm ở trên người của cô.
Ninh Thư trong lòng sinh ra một tâm tình vô cùng căm phẫn và độc ác, vươn tay một đao bổ vào cổ của nam nhân ở trên, con mắt của hắn đảo một vòng, té xỉu ở trên người Ninh Thư.
Ninh Thư đẩy ra nam nhân trên người, lắc lắc tay, một chưởng vỗ xuống, tay đau.
Ninh Thư mạnh mẽ đạp nam nhân một cước, vội vã cài lại vạt áo bị cởi ra.
Người đàn ông này hẳn là trượng phu Lý cẩu tử của nguyên chủ đời này, một tên trộm vặt chơi bời lêu lổng, người ghét mà chó cũng ghét, dáng dấp còn hèn mọn.
Đây chính là thời điểm làm thay đổi cuộc sống của Trần Nhị Muội, Lý cẩu tử làm bẩn Trần Nhị Muội, bị người bắt gian tại trận, dưới áp lực của các phe, mặc dù Trần Nhị Muội lấy sự tự sát ra uy hiếp cũng không thể thay đổi được vận mệnh gả cho Lý cẩu tử.
Ninh Thư xỏ giầy vào, lấy ra dao găm, Lý cẩu tử này quả thực là thằng cặn bã.