Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 3: Dấu Hiệu Athena

Chương 38 : Leo 2

Ngày đăng: 17:06 19/04/20


một VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT: cửa hầm phía trên họ tự động đóng lại, cắt đuôi những kẻ đeo bám. Nó cũng ngắt đi ánh sáng, nhưng Leo và Frank có thể xoay sở được. Leo chỉ hy vọng họ không cần phải đi ra bằng lối đi đó. Cậu không chắc liệu cậu có thể dỡ được lớp gạch từ bên dưới hay không.



Ít ra mấy gã lợn biển bị ám đang ở bên kia. trên đầu Leo, sàn đá cẩm thạch rung lên, như thể chân của đám du khách đang gõ lên nó.



Frank hẳn đã quay trở lại hình dáng con người. Leo có thể nghe tiếng cậu thở khò khè trong bóng tối.



“Giờ thì sao?” Frank hỏi.



“Được rồi, đừng sợ,” Leo nói. “Mình sẽ triệu hồi một chút lửa, chỉ như thế chúng ta mới có thể nhìn thấy.”



“Cám ơn đã báo trước.”



Ngón trỏ của Leo rực cháy lên như cây nến sinh nhật. Trước mặt họ là đường hầm đá dài hun hút với trần rất thấp. Cũng như Hazel đã đoán, nó dốc xuống, sau đó bằng phẳng trở lại và dẫn về hướng nam.



“À,” Leo nói. “Nó chỉ đi theo một hướng thôi.”



“Tìm Hazel nào,” Frank nói.



Leo không tranh luận gì về đề nghị đó. Họ tìm đường đi xuống hành lang, Leo đi trước với ngọn lửa. Cậu vui mừng khi có Frank ở phía sau, to lớn, mạnh mẽ và có thể hóa thành những con vật đáng sợ trong trường hợp lũ du khách bị ám, bằng cách nào đó, phá vỡ cửa hầm, chen vào trong và đuổi theo họ. Cậu tự hỏi liệu lũ eidolon có thể bỏ lại cái xác, xuyên vào lòng đất và chiếm lấy một trong số họ thay thế không.



Ồ, quả là ý nghĩ hay ho cho ngày hôm nay! Leo tự mắng mình.



Sau khoảng ba mươi mét hoặc hơn, họ rẽ vào một góc và tìm thấy Hazel. Trong ánh sáng màu vàng của thanh kiếm kỵ binh, cô đang kiểm tra một cánh cửa. cô đang mãi mê với công việc, cho nên không nhận ra sự có mặt của họ cho đến khi Leo nói, “Chào.”



Hazel quay lại, toan vung thanh spatha[1] của cô. May mắn cho mặt của Leo, lưỡi kiếm quá dài để sử dụng trong hành lang.



“Các anh làm gì ở đây?” Hazel hỏi.



Leo nuốt nước bọt. “Xin lỗi. Bọn anh đụng phải mấy du khách hung dữ.” Cậu kể cho cô mọi chuyện đã xảy ra.



cô rít lên trong sự thất vọng. “Em ghét tụi eidolon. Em tưởng Piper khiến chúng hứa sẽ tránh xa chúng ta.”



“Ồ…” Frank nói, như như thể cậu vừa có ý nghĩ vui vẻ thường ngày nào đó. “Piper bắt chúng hứa sẽ tránh xa con thuyền và không chiếm giữ bất cứ ai trong chúng ta. Nhưng nếu chúng đi theo chúng ta và sử dụng các thân xác khác để tấn công chúng ta, thế là chúng hoàn toàn không phá vỡ lời thề…”



“Tuyệt,” Leo lẩm bẩm. “Eidolon cũng là đám lách luật. Bây giờ anh thật sự muốn giết chúng.”



“Được rồi, giờ thì quên chúng đi,” Hazel nói. “Cánh cửa này đã dễ dàng chiến thắng em. Leo, anh có thể dùng kĩ năng của anh để mở khóa không?”
Các tiềm năng là vô tận. Đối với Leo, nhiệm vụ bây giờ đã hoàn toàn được đưa sang một chiều hướng mới. Leo phải đưa các khối cầu và cuộn giấy ra khỏi đây an toàn. Cậu phải bảo vệ những thứ này cho đến khi cậu có thể đưa chúng trở lại Boong-ke 9 và nghiên cứu chúng.



“Bí mật của Archimedes,” cậu thì thầm. “Các cậu, cái này còn quan trọng hơn máy tính của Daedalus. Nếu người La Mã tấn công Trại Con Lai, những bí mật này có thể giải cứu trại. Thậm chí chúng có thể cung cấp cho chúng ta lợi thế để chiến thắng Gaea và bọn khổng lồ!”



Hazel và Frank nhìn nhau một cách nghi ngờ.



“Được rồi,” Hazel nói. “Chúng ta không đến đây vì một cuộn giấy, nhưng em đoán chúng ta có thể đem nó theo cùng.”



“Tôi cho rằng,” Frank chen vào, “cậu không ngại chia sẻ bí mật đó với những người La Mã ngu ngốc đơn giản bọn tôi.”



“Cái gì?” Leo ngây người nhìn cậu. “không. Nghe này, mình không có ý xúc phạm – A, đừng bận tâm. Quan trọng là đây là tin tốt!”



Lần đầu tiên sau bao ngày, Leo cảm thấy tràn trề hy vọng.



Đương nhiên, đó là khi mọi chuyện trở nên tồi tệ.



trên bàn cạnh Hazel và Frank, một trong những khối cầu kêu lách cách và vo vo. một hàng chân khẳng khiu duỗi ra từ xích đạo của nó. Khối cầu đứng dậy và hai dây cáp bằng đồng bắn ra từ đỉnh đầu, quất vào Hazel và Frank như dây súng phóng điện. Cả hai người bạn của Leo đổ gục xuống sàn.



Leo lao đến giúp họ, nhưng hai mô hình bọc sắt không thể chuyển động đã xê dịch. Chúng rút kiếm và bước về phía Leo.



Tên bên trái nghếch chiếc mũ giáp cong cong, hình dạng như một cái đầu sói. Bất chấp thực tế là nó không có mặt và miệng, một giọng nói trống rỗng quen thuộc phát ra từ mặt nạ của nó.



“Ngươi không thể thoát khỏi bọn ta, Leo Valdez,” nó nói. “Bọn ta không thích ám vô những cỗ máy, nhưng chúng tốt hơn đám du khách. Ngươi sẽ chẳng còn mạng mà rời khỏi đây.”



[1] Spatha: Loại kiếm dài và thẳng, tầm 0.75 đến 1m, được sử dụng trong thiên niên kỷ đầu sau Công Nguyên ở châu Âu và ở lãnh thổ Đế chế La Mã đến năm 600 sau công nguyên. Chúng được dùng trong chiến trận và các trận giác đấu



[1a] Steampunk là phong cách cổ điển của thế kỷ 19, là sự giao thoa của công nghệ và sự lãng mạn. Sử dụng những chi tiết máy móc để tạo những thứ văn hoa, bay bướm.



[2] Archimedes của Syracuse (tiếng Hy Lạp: Ἀρχιμήδης) phiên âm tiếng Việt là Ác-si-mét; khoảng (287 trước Công Nguyên – khoảng 212 trước Công Nguyên) là một nhà toán học, nhà vật lý, kỹ sư, nhà phát minh, và một nhà thiên văn học người Hy Lạp. Dù ít chi tiết về cuộc đời ông được biết, ông được coi là một trong những nhà khoa học hàng đầu của thời kỳ cổ đại. Trong số các cải tiến vật lý của ông có các nền tảng của thuỷ tĩnh, tĩnh học và một sự giải thích nguyên lý đòn bẩy. Ông được coi là người thiết kế những cỗ máy cải tiến, gồm các máy vây thành và bơm xoắn ốc mang tên ông. Các thực nghiệm hiện đại đã kiểm nghiệm các tuyên bố rằng các cỗ máy của Archimedes thiết kế có khả năng nhấc bổng những chiếc tàu chiến và đốt cháy tàu bằng cách sử dụng một mạng lưới gương.



[3] Còn được gọi là ốc vít Archimedes – một cổ máy hình ốc vít hay ốc vít thủy lực dâng nước lên từ thấp đến mực độ cao hơn.



[4] Các loại vũ khí như nỏ phóng tiễn, súng bắn đá, thang tháp chở binh, máy phá cổng,…



[5] Cái ống để bảo quản giấy cuộn-sách cuộn hay sách thẻ tre ngày xưa ấy.