Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 3: Dấu Hiệu Athena

Chương 42 : Piper 2

Ngày đăng: 17:06 19/04/20


TÌM ĐƯỢC ĐẾN NƠI LÀ CHUYỆN KHÁ DỄ DÀNG. Percy dẫn bọn họ đến thẳng chỗ cần tìm, trên một triền đồi hoang phế nhìn xuống khu di tích Quảng Trường[1].



Việc đột nhập cũng khá suôn sẻ. Thanh kiếm vàng của Jason cắt qua ổ khóa móc và cánh cổng kim loại kẽo kẹt mở ra. không có người thường nào nhìn thấy họ. không có tiếng chuông báo động nào reo lên. Những bậc cầu thang đá xoáy vào bóng tối bên dưới theo hình trôn ốc.



“Để mình đi trước,” Jason nói.



“không!” Piper kêu lên.



Hai cậu con trai đồng loạt quay sang nhìn cô.



“Pipes, có chuyện gì thế?” Jason hỏi. “Cái hình ảnh trên lưỡi dao đó…trước đây cậu từng nhìn thấy nó rồi, phải vậy không?”



cô gật đầu, mắt cô cay cay. “Lúc trước mình không biết phải nói với cậu thế nào. Mình nhìn thấy căn phòng dưới kia ngập đầy nước. Mình thấy ba đứa mình bị chết đuối.”



Cả Jason và Percy cùng nhíu mày.



“Mình không thể chết đuối được,” Percy nói, tuy giọng cậu nghe như đang hỏi một câu hỏi.



“Có lẽ tương lai đã thay đổi,” Jason đánh bạo nói. “Trong hình ảnh mà cậu vừa chỉ cho bọn mình không có tẹo nước nào cả.”



Piper ước gì cậu nói đúng. Nhưng cô ngờ rằng họ sẽ không được may mắn như vậy.



“Nghe này,” Percy nói. “Mình sẽ kiểm tra trước. Ổn mà. Mình sẽ quay lại ngay thôi.”



Trước khi Piper kịp kháng nghị, cậu đã mất hút dưới cầu thang.



cô nhẩm đếm trong lúc hai người chờ cậu quay lại. Đến khoảng ba mươi lăm thì cô nghe tiếng bước chân cậu, và cậu xuất hiện ở bậc trên cùng, trông hoảng hốt nhiều hơn là nhẹ nhõm.



“Tin tốt là: không có nước,” cậu nói. “Tin xấu: Mình không thấy lối ra nào dưới đó. Và, ờ, tin quái dị là: chà, hai người nên xem cái này…”



Họ thận trọng đi xuống. Percy đi đầu, thanh Thủy Triều đã được bật ra. Piper đi theo, và Jason đi sau cô, bảo vệ phía sau. Cầu thang là một đường xoắn ốc chật hẹp bằng đá, đường kính không hơn một mét tám. Dù Percy đã thông báo “an toàn,” Piper vẫn để mắt quan sát nững cái bẫy. Mỗi lần quẹo, cô đều dè trước một cuộc phục kích. cô không hề có vũ khí, chỉ có chiếc sừng sung túc buộc bằng một sợi đai da trên vai cô. Ngộ nhỡ cái tệ hơn thành cái tệ nhất, hai thanh kiếm của hai cậu con trai cũng sẽ chẳng giúp được mấy với khoảng cách gần thế này. Có lẽ Piper nên bắn kẻ địch bằng thịt hun khói tốc độ cao.



Trong lúc len lỏi đi xuống lòng đất, Piper trông thấy những hình graffiti cũ được khắc vào trong đá: Những chữ số La Mã, những cái tên và những câu chữ bằng tiếng Ý. Vậy tức là đã có những người khác ở dưới này sau thời Đế chế La Mã, nhưng Piper không cảm thấy an tâm hơn. Nếu như có lũ quái vật ở phía dưới, chúng sẽ lờ người phàm đi và chờ đợi vài á thần tươi ngon mơn mởn tới.




“Tôi rất tiếc cho mấy người,” cô nói, cố gắng dùng lời nói mê hoặc. “Chuyện đó hẳn là tồi tệ lắm. Nhưng bọn tôi không phải kẻ thù của các bà. Nếu chúng tôi có thể giúp được các bà–”



“Ồ, giọng nói mới ngọt ngào làm sao!” Hagno kêu lên. “thật là một khuôn mặt xinh đẹp. Ta từng có một thời trẻ trung như cô. Giọng nói của ta từng êm dịu như một dòng suối trên núi. Nhưng cô cậu có biết điều gì sẽ xảy đến với đầu óc của một thần nữ khi cô ta bị giam cầm trong bóng tối, không có gì để nhấm nháp ngoài lòng hận thù, không có gì để uống ngoài những ý nghĩ bạo lực không? Có đấy, cô gái yêu quý, cô có thể giúp được chúng ta.”



Percy giơ tay. “Ờ…Tôi là con trai của Poseidon. Có lẽ tôi có thể khơi một nguồn nước mới.”



“Ha!” Hagno kêu lên và tám người khác lặp lại, “Ha! Ha!”



“Phải rồi, con trai của Poseidon,” Hagno nói. “Ta biết cha cậu. Ephialtes và Otis đã hứa là cậu sẽ tới.”



Piper vịn tay vào cánh tay Jason để giữ thăng bằng.



“Đám khổng lồ,” cô nói. “Các bà làm việc cho bọn chúng?”



“Hai gã là hàng xóm của ta.” Hagno mỉm cười. “Gian phòng của chúng nằm sau nơi này, chỗ nguồn nước đã bị chuyển hướng tới cho khu trò chơi. một khi chúng ta giải quyết xong với các cô cậu…khi các cô cậu đã giúp được chúng ta…cặp sinh đôi đã hứa rằng chúng ta sẽ không bao giờ phải chịu đựng nữa.”



Hagno quay sang Jason. “Cậu, con trai của Jupiter – vì sự phản bội kinh khủng của đàn anh của cậu, kẻ đã mang chúng ta tới đây, cậu sẽ phải trả giá. Ta biết sức mạnh của vị thần bầu trời. Ta đã nuôi nấng cậu ta từ khi cậu ta còn là đứa bé! Từng có một thời, những thần nữ chúng ta điều khiển mưa trên những cái giếng và con suối của chúng ta. Khi ta tính sổ xong với cậu, chúng ta sẽ có lại quyền năng đó. Còn Percy Jackson, con trai thần biển…từ cậu, chúng ta sẽ lấy được nước, một nguồn nước vô tận.”



“Vô tận hả?” Mắt Percy quét nhanh từ thần nữ này sang thần nữ khác. “Ờ…coi này, tôi không biết thế nào về đoạn vô tận. Nhưng có lẽ một vài gallon thì tôi có.”



“Còn cô, Piper McLean,” Cặp mắt tím của Hagno lóe lên. “thật tươi trẻ, thật đáng yêu, thật giỏi giang với giọng nói ngọt ngào. Từ cô, chúng ta sẽ có lại được vẻ đẹp. Chúng ta đã để dành chút sinh lực cuối cùng cho ngày này. Chúng ta khát lắm rồi. Chúng ta sẽ uống, từ ba người!”



Cả chín cái hốc đều sáng rực lên. Những thần nữ biến mất, và nước tuôn ra từ những cái hốc của họ — thứ nước đen bệnh hoạn, như dầu mỏ.



[1] Forum: quảng trường La Mã, là nơi họp chợ của dân cư và nơi tổ chức hội nghị của hội đồng thành phố vào thời La Mã cổ.



[2] nymphaeum hay nymphaion, là những điện thờ được dựng nên để thờ các Thần nữ, đặc biệt là các thần nữ cai quản các dòng suối. Những điện thờ này thường là những hang động tự nhiên được cho là nơi cư ngụ của các thần nữ.



[3]Hagno là một trong số chín Thần nữ (Nymphal Lykaiides) sống trên núi Lykaios ở Arkadia, miền Nam Hy Lạp. Các thần nữ này đã đỡ đẻ cho Rhea và nuôi nấng thần Zeus khi vị thần này còn bé. Các thần nữ này gồm: Hagno, Neda, Theisoa, Oinoe, Glauke, Phrixa, Alkinoe, Anthrakia và Dryad.



[4] Trong tiếng anh, từ “mụ già xấu xí” là hag, gần giống Hagno