Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 3: Dấu Hiệu Athena
Chương 5 : Leo
Ngày đăng: 17:05 19/04/20
LEO ƯỚC GÌ MÌNH CÓ THỂ CHẾ TẠO RA một cỗ máy thời gian. Cậu sẽ quay về hai giờ trước và xoá bỏ hết những gì đã xảy ra. Hoặc thế, hoặc cậu có thể chế tạo một cỗ máy Tát-Leo-ngay-giữa-mặt để tự trừng phạt bản thân, dù cậu ngờ ràng sẽ rất đau, đau hệt như ánh mắt Annabeth đang nhìn cậu ấy.
“một lần nữa,” cô nói. “Chính xác thì đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Leo dựa phịch vào cột buồm. Đầu cậu vẫn ong ong từ khi va vào sàn tàu. Toàn bộ xung quanh cậu, con tàu mới đẹp đẽ của cậu đang vô cùng lộn xộn. Những chiếc nỏ phía đuôi tàu đã thành những đống củi vụn. Buồm trước tả tơi. Dàn vệ tinh cung cấp internet và TV trên bong nổ tan tành, điều này thực sựkhiến HLV Hedge nổi khùng. Đầu tàu hình rồng bằng đồng của họ, Festus, đang khạc ra khói như hóc một trái banh lông và Leo có thể chỉ ra từ những tiếng cót két phía bên mạn trái rằng một vài mái chèo không lực đã bị va đập trẹo khỏi hàng hay là vỡ hẳn rồi cũng nên, điều này giải thích tại sao con tàu cứ nghiêng ngả và rung mạnh khi bay, động cơ kêu khùng khục như một đoàn tàu hơi nước mắc bệnh hen.
Cậu gắng không thổn thức. “Tớ không biết. Nó cứ xoắn hết cả lên.”
Quá nhiều người đang nhìn cậu: Annabeth (Leo ghét làm cô giận dữ; cô gái đó thực làm cậu thấy sợ), Huấn luyện viên Hedge với đôi chân dê đầy lông, chiếc áo sơ mi pô lô và cây gậy bóng chày của ông (ông có phải mang nó mọi lúc mọi nơi thế không?) và người mới đến, Frank.
Leo không chắc mình nghĩ gì về Frank. Cậu trông như một chú bé đô vật su mô dù Leo không đủ ngu mà nói thành tiếng. Trí nhớ của Leo cứ mờ mờ mịt mịt, nhưng khi đã tỉnh được phân nửa, cậu khá chắc rằng mình đã thấy một con rồng hạ cánh xuống tàu__con rồng đã biến thành Frank.
Annabeth khoanh tay trước ngực. “Ý cậu là cậu không nhớ sao?”
“Mình…” Leo thấy như mình đang cố nuốt một viên bi ve. “Mình nhớ nhưng cứ như là mình đang tự quan sát bản thân làm mọi việc. Mình không thể điều khiển nó.”
HLV Hedge lại gõ gõ cây gậy bóng chày lên boong. Mặc bộ đồ thể dục với chiếc mũ lưỡi trai trùm qua sừng, trông ông hệt như lúc còn ở trường học Hoang Dã nơi ông đã dành hẳn một năm dưới lốt giáo viên thể dục của Jason, Piper và Leo. Theo cái cách mà thần rừng đang trừng mắt, Leo gần như tự hỏi có khi nào ông đang định bắt cậu chống đẩy hay không.
“Nghe đây, nhóc,” Hedge nói, “cậu đã làm nổ tanh bành vài món. Cậu đã tấn công vài tên La Mã. Qúa tuyệt! Xuất sắc! Nhưng có phải cậu đã phải nổ tan tành mấy kênh truyền hình vệ tinh không? Tôi đangxem dở một trận đấu lồng sắt [1].”
“Huấn luyện viên,” Annabeth nói, “sao thầy không đi kiểm tra cho chắc là lửa đã tắt hết rồi nhỉ?”
“Nhưng tôi vừa làm rồi.”
“Làm lại lần nữa nhé.”
Thần rừng lê bước, khẽ làu bàu trong họng. Dù vậy, ngài Hedge không đủ điên để không tuân theo lời Annabeth.
cô quỳ xuống cạnh Leo. Đôi mắt xám của cô nghiêm lạnh như những viên bi truyền động [2]. Mái tóc vàng của cô buông xõa quanh vai, nhưng Leo chẳng thấy thế là quyến rũ gì cả. Cậu không biết hình mẫu các cô gái tóc vàng ngớ ngẩn từ đâu mà ra. Ngay từ lúc gặp Annabeth ở Grand Canyon[3] mùa đông năm ngoái, khi cô bước tới chỗ cậu với biểu hiện kiểu Trả Percy Jackson lại cho tôi hoặc tôi sẽ giết cậu, Leo đã nghĩ là các cô nàng tóc vàng cực kì thông minh và vô cùng nguy hiểm rồi.
“Leo,” cô bình tĩnh nói, “có phải Octavian đã lừa cậu bằng cách nào đó không? Có phải hắn đã gài bẫy cậu hay__”
“không.” Leo hẳn đã nên nói dối và đổ tội cho tên La Mã ngu ngốc đó, nhưng cậu không muốn làm cho tình hình đã tồi tệ sẵn càng trở nên tồi tệ hơn. “Gã đó là một tên đần, nhưng hắn không bắn vào khu trại. Tớ đã làm đấy.”
anh chàng mới đến, Frank, cáu kỉnh. “Cố ý hả?’
“không!” Leo nhắm nghiền mắt. “Ừm, đúng như vậy… ý tớ là, tớ không muốn làm thế. Nhưng cùng lúc ấy, tớ lại cảm thấy tớ muốn làm thế. Cái gì đó đã khiến tớ làm thế. Có cảm giác ớn lạnh trong người tớ__”
“Cảm giác ớn lạnh.” Giọng Annabeth thay đổi. cô phát tiếng gần như là… sợ hãi.
“Ừ,” Leo nói. ‘Tại sao vậy?”
Từ khoang dưới, Percy gọi với lên, “Annabeth, bọn tớ cần cậu đấy.”
Ôi, thánh thần ơi, Leo nghĩ. Làm ơn phù hộ Jason bình an.
Ngay khi lên tàu Piper đã đưa Jason xuống dưới. Vết cắt trên đầu cậu trông khá tệ. Leo biết Jason lâu hơn bất cứ ai ở Trại Con Lai. Họ là những người bạn thân nhất. Nếu Jason không qua khỏi…
“Cậu ấy sẽ ổn thôi.” Vẻ mặt Annabeth dịu đi. “Frank, mình sẽ quay lại. Cứ … trông chừng Leo. Nhé.”
Frank gật đầu.
Nếu Leo có thể cảm thấy tồi tệ hơn thì cậu đã làm thế rồi đó. Giờ Annabeth còn tin một á thần La Mã cômới biết khoảng, ba giây, hơn là tin Leo nữa.
Khi cô đi rồi, Leo với Frank chằm chằm nhìn nhau. Chàng công tử bột trông khá kỳ cục trong chiếc toga bằng ga trải giường với chiếc áo chui có mũ và quần jeans màu xám, lại còn một cây cung và ống tên từ kho vũ khí của tàu quàng qua vai. Leo nhớ lúc cậu gặp các thợ săn của thần Artemis __ một đoàn các cô gái yểu điệu dễ thương trong những bộ trang phục màu bạc và trang bị cung tên. Cậu tưởng tượng Frank đang nô đùa với họ. Ý nghĩ thật ngớ ngẩn, nó gần như giúp cậu cảm thấy khá hơn.
Percy vẫn chăm chú vào bức tranh vẽ Đồi Con Lai. “Ella rất nhạy cảm. cô ấy bị giam cầm khi chúng tôi tìm thấy cô ấy. Tôi chỉ không muốn…” Cậu nắm chặt tay. “Giờ nó chẳng quan trọng nữa. Tôi đã gửi Tyson một tin nhắn Iris, bảo cậu ấy đưa Ella tới Trại Con Lai. Ở đó họ sẽ an toàn.”
Leo nghi ngờ rằng có bất kỳ ai trong số họ an toàn hay không, giờ cậu vừa chọc giận một trại toàn những người La Mã cáu kỉnh, trong khi vấn đề họ đã có với Gaea và lũ khổng lồ còn rành rành ra đấy, nhưng cậu vẫn im lặng.
Annabeth đan chéo các ngón tay. “Để mình nghĩ về lời tiên tri__nhưng hiện tại chúng ta có nhiều vấn đề cấp thiết hơn. Chúng ta phải sửa con tàu này. Leo, chúng ta cần những gì?”
“Thứ dễ kiếm nhất là hắc ín.” Leo rất vui được đổi chủ đề. “Chúng ta có thể kiếm được trong thành phố, ở một cửa hàng vật liệu xây dựng mái nhà hay nơi nào đó tương tự. Cũng cần Đồng Thiên Thai và vôi nữa. Theo như Festus, ta có thể kiếm được cả hai thứ đó trên một hòn đảo trong hồ, phía tây của chỗ này.”
“Chúng ta sẽ phải nhanh lên đấy,” Hazel cảnh báo. “Như tôi biết về Octavian, hắn đang tìm chúng ta bằng các điềm báo. Người La Mã sẽ phái một lực lượng tinh nhuệ theo sau chúng ta. Đấy là vấn đề danh dự.”
Leo cảm thấy mọi người đổ dồn mắt về phía mình. “Các cậu…Mình không biết chuyện gì xảy ra. Thành thực mà nói, mình__”
Annabeth giơ tay lên. “Bọn mình vừa bàn bạc. Bọn mình đống ý rằng đó hẳn không phải cậu, Leo. Cảm giác ớn lạnh mà cậu cảm đã đề cập ấy… Tớ cũng cảm thấy. Nó hẳn là một dạng ma thuật gì đó, của Octavian hay Gaea hay một trong những thuộc hạ của bà ta. Nhưng cho đến khi ta hiểu được chuyện gì đã xảy ra__”
Frank làu bàu. “Sao ta chắc được là nó sẽ không xảy đến nữa?”
Ngón tay Leo nóng lên như họ sắp chộp phải lửa. một trong những quyền năng con thần Hephaestus của cậu là có thể triệu hồi lửa bằng ý chí, nhưng cậu phải cẩn thận không tình cờ triệu hồi nó, đặc biệt là trên một con tàu đầy những món dễ nổ và bắt lửa.
“Giờ mình ổn rồi,” cậu khăng khăng, dù cậu ước gì mình có thể chắc chắn được. “Có lẽ ta nên sử dụng phương thức cặp bạn thôi. không ai được đi đâu một mình. Chúng ta có thể để Piper và HLV Hedge trênthuyền với Jason. Cử một đội vào thị trấn kiếm nhựa đường. một đội khác có thể đi kiếm đồng và vôi.”
“Chia ra ư?” Percy nói. “Nghe có vẻ là một ý kiến rất rất tồi.”
“Thế sẽ nhanh hơn,” Hazel chen vào. “Hơn nữa, có lí do tại sao mà một nhiệm vụ thường giới hạn chỉ được ba á thần phải không?”
Annabeth nhướn mày như thể đang đánh giá lại sự xuất sắc của Hazel. “Em nói đúng. Cũng như lí do chúng ta cần tàu Argo II … bên ngoài trại, bảy á thần ở cùng một chỗ sẽ thu hút quá nhiều sự chú ý của lũ quái vật. Con tàu được thiết kế để che giấu và bảo vệ chúng ta. Ta hẳn là đủ an toàn trên tàu, nhưng nếu ra ngoài thì không nên đi theo nhóm nhiều hơn ba. Chẳng tội gì mà chúng ta phải báo động thêm cho lũ thuộc hạ Gaea nữa.”
Percy trông vẫn chẳng lấy gì làm vui vẻ vì việc này, nhưng cậu nắm tay Annabeth. “Miễn cậu là bạn cặp đôi với tớ thì tớ ổn.”
Hazel mỉm cười. “Ồ, thế thì dễ thôi. Frank, anh rất tuyệt, biến thành rồng! anh có thể làm lại lần nữa để đưa Annabeth và Percy vào thị trấn kiếm hắc ín được không?”
Frank há hốc mồm như muốn phản đối. “anh…anh cũng nghĩ thế. Nhưng còn em thì sao?”
“Em sẽ cưỡi Arion với Sa__với Leo, đây.” cô bồn chồn vuốt cán kiếm, việc khiến Leo rất căng thẳng. côcó khả năng còn lo lắng hơn là cậu. “Chúng ta sẽ kiếm đồng và vôi. Chúng ta đều có thể gặp lại ở đây trước khi trời tối.
Frank cau có. Hiển nhiên cậu chẳng thích cái ý để Leo đi với Hazel. Bởi một vài lí do, sự phản đối của Frank khiến Leo muốn đi. Cậu phải chứng minh mình đáng tin. Cậu sẽ không khai hỏa bất kì cái nỏ phóng tiễn nào nữa.
“Leo,” Annabeth nói, “nếu chúng ta có đủ đồ thì mất bao lâu để sửa con tàu?”
“Nếu may mắn thì chỉ vài giờ thôi.”
“Được,” cô quyết định. “Chúng tớ sẽ gặp lại các cậu ở đây sớm nhất có thể, nhưng cố giữ an toàn nhé. Chúng ta có thể có chút vận may. Điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ kiếm thêm được chút vậy may đó đâu.”
[1] Loại đấu vật mà các đấu sĩ thi đấu trong một chiếc lồng sắt kín
[2] Thường có ở đầu các chi tiết máy, trục quay
[3] Hẻm Núi Lớn, xem thêm tại đây
[4] chanh vỏ xanh như ở Việt Nam hay vôi tiếng anh đều là ‘lime’
[5] một công ty bán lẻ vật dụng cải thiện gia đình hay sản phẩm cho xây dựng và dịch vụ, xem thêm ở đây
[6] Hồ Muối Lớn ở bang Utah, Hoa Kỳ, xem thêm tại đây