Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 112 : Công lược nam chủ mang ‘mặt nạ’ (5)
Ngày đăng: 11:50 30/04/20
Editor: HD
Mấy năm nay, sức khỏe Điền Mật đều không tốt, cũng rất có khả năng vì Như phu nhân chết, mà đi đời nhà ma.
Trong trí nhớ, Điền Mật thật sự vì cái chết của mẫu thân, bệnh nặng một trận, xém nữa mất mạng.
Cũng bởi vì trận bệnh kia, khiến cho thân thể nàng vốn dĩ đã yếu, nay càng yếu ớt hơn.
Có điều, nàng không phải kí thể, nàng hơi gục đầu xuống, để không ai nhìn thấy nụ cười của bản thân.
Khi hạ nhân thông báo tứ tiểu thư tới thỉnh an, Vĩnh Ninh vương phi vừa mới thức dậy. Điền Mật cố tình tới sớm hơn một chút, cho nên không gặp thứ nữ và thị thiếp khác.
Vĩnh Ninh vương phi có phần kinh ngạc, chợt nói: “Mật Tỷ Nhi, sao hôm nay lại tới thỉnh an? Sức khỏe có chịu nổi không?”
Ma ma truyền tin quỳ trên mặt đất, đáp: “Hình như sức khỏe của tứ tiểu thư đã tốt hơn khá nhiều, đi đường không thấy thở dốc.”
“A…?” Lần này Vĩnh Ninh vương phi thật sự có chút tò mò, một người bị bệnh bốn năm, sao đột nhiên lại trở nên tốt?
“Cho nàng vào đi.” Ma ma bên cạnh đỡ Vĩnh Ninh vương phi ra ngoài, đến đại sảnh ngồi xuống.
Lúc Điền Mật bước vào, liền thấy người nàng nhìn thấy đầu tiên khi tỉnh dậy ở thế giới này, phụ nhân quý tộc khoan thai.
Bà ta vẫn như cũ, cúi đầu thưởng thức chén trà trong tay.
Thái độ không để tâm của bà lại khiến bà có mười phần khí thế.
Điền Mật quỳ trên mặt đất, hành lễ với Vĩnh Ninh vương phi: “Xin thỉnh an vương phi!” Giọng nói của nàng ngọt ngào trong trẻo, bởi vì sức khỏe yếu ớt, ít nhiều làm cho người khác cảm thấy thương tiếc.
“Mật Nhi, muội, trước kia muội toàn gọi ta là tỷ tỷ thôi.” Giọng nói thiếu nữ giống như nức nở sắp khóc, trong mắt lóng lánh nước mắt, người ngoài nhìn thấy, còn tưởng Điền Mật ức hiếp nàng ta.
“Được rồi, Mật Tỷ Nhi, Hương Tỷ Nhi muốn ngươi gọi nàng là tỷ tỷ, ngươi cứ gọi nàng là tỷ tỷ đi.” Vĩnh Ninh vương phi cực kì yêu thương Điền Noãn Hương, tất nhiên không muốn thấy Điền Noãn Hương khóc.
Điền Mật gật gật đầu, nhẹ nhàng gọi Điền Noãn Hương là tỷ tỷ, lúc này Điền Noãn Hương mới tươi cười trở lại.
Nàng kéo tay Điền Mật ngồi xuống, sau đó liên tục hỏi chuyện Điền Mật.
Điền Mật chỉ nhẹ nhàng đáp lời, không quá thân cận, nhưng cũng không quá mức xa cách.
Biểu hiện của nàng ngược lại khiến Vĩnh Ninh vương phi hài lòng, suy nghĩ, nếu Điền Mật an phận thủ thường, bà sẽ tìm cho Điền Mật một nhà chồng tốt.
Hiện tại trong lòng Điền Mật nghĩ muốn rời xa Điền Noãn Hương một chút, nhưng đứng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu nha.
Điền Noãn Hương là quận chúa, thường xuyên tham dự yến tiệc, hơn nữa, nàng ta là nữ chủ, có thể thường xuyên gặp mặt nam chủ, nếu nàng giữ quan hệ tốt với nàng ta, có lẽ sẽ gặp mặt nam chủ vài lần.
Các thứ nữ thị thiếp lần lượt tới Chưởng Hưng viên để thỉnh an Vĩnh Ninh vương phi, vừa nhìn thấy Điền Mật ở trong, tất cả đều kinh ngạc.
Điền Mật không để ý tới sự kinh ngạc của bọn họ, chỉ cúi thấp đầu, nghe Điền Noãn Hương nói chuyện.
Vĩnh Ninh vương phi bảo Điền Mật và Điền Noãn Hương ở lại Chưởng Hưng viên ăn sáng, mọi người đánh giá cao Điền Mật thêm vài phần, nhưng nói chung gương mặt nàng giống với Điền Noãn Hương, cho nên mọi người bình thưởng trở lại, vội vàng hành lễ cáo lui.
Ăn xong bữa sáng, Điền Mật muốn quay về Như Mộng viên, kết quả bị Điền Noãn Hương lôi kéo, không cho nàng rời đi.
Mấy năm nay, từ sau việc Điền Noãn Hương đẩy Điền Mật xuống hồ nước, sau đó Điền Mật không để ý tới Điền Noãn Hương nữa, hôm nay khó khăn lắm mới có được sự ‘tha thứ’ của Điền Mật, tất nhiên nàng ta muốn lôi kéo Điền Mật tâm sự.