Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 116 : Công lược nam chủ mang ‘mặt nạ’ (9)

Ngày đăng: 11:50 30/04/20


Editor: HD



Nhỏ giọng hừ một tiếng: “Ta mới không keo kiệt như vậy.”



Nghe vậy, Điền Mật nhìn nàng cười cảm kích, sau đó nhìn Lương Kiều: “Kiều Kiều muội muội, muội cũng đừng nóng giận, muội biết tỷ tỷ nói chuyện thẳng thắn, muội với nàng có quan hệ tốt, chắc chắn biết nàng không cố tình quát muội, có phải không?”



Lương Kiều là con gái một, phụ thân của nàng Lễ Bộ Thị Lang thượng phủ, không có người thông phòng, cho dù mẫu thân nàng không sinh được con trai, tình cảm của mẫu thân và phụ thân vẫn cực kì tốt đẹp.



Vì vậy những cái trạch đấu gì đó, Lương Kiều căn bản không hiểu, cực kì đơn thuần.



Tính tình nàng vốn ngay thẳng, hơn nữa tuổi tác lại không lớn, Điền Mật lại dỗ dành nàng như vậy, tất nhiên nàng sẽ không tức giận rồi.



Nhấc lên khuôn mặt vui vẻ, nhìn Điền Mật cười: “Ta không giận, Mật Nhi tỷ tỷ lần đầu tiên rời khỏi phủ, ta không thể làm Mật Nhi tỷ tỷ mất vui được. Mật Nhi tỷ tỷ, không bằng qua mấy bữa nữa ta gởi thiệp mời tỷ đến phủ nhà ta chơi?” Nàng kéo tay Điền Mật, chỉ lo nói chuyện với Điền Mật, ngoài miệng nói không giận Điền Noãn Hương, nhưng tính tình trẻ con nên không để ý tới Điền Noãn Hương.



Điền Mật nhìn thấy sắc mặt Điền Noãn Hương thay đổi, gật đầu nói: “Nếu như vương phi đồng ý, ta nhất định sẽ đi.”



Lúc này trong lòng Điền Noãn Hương không thoải mái lắm, nàng không biết cảm giác này là gì, chỉ biết là, hiện tại nàng, cực kì không vui.



Nàng nghiêm mặt, hơi há miệng, vừa định nói với Điền Mật cái gì đó, vừa hay mấy vị tiểu thư khác đi qua.



“Chơi trốn tìm không vui chút nào, nghe nói phía trước có vũ đài, chúng ta qua đó xem kịch đi?” Một tiểu thư khuôn mặt thanh tú nói xong, những người khác liền đi theo phụ họa.



Sắc mặt Điền Noãn Hương vẫn không vui như cũ, không nói lời nào.




Có thể bởi vì Lương Kiều, cho dù sau khi hết giận, nhưng khi Điền Noãn Hương nhìn tới Điền Mật, trong lòng nàng ta vẫn có chút chán ghét.



Vì vậy dọc đường đi không giống ngày trước, thích lôi kéo Điền Mật nói chuyện, chỉ khi nào Vĩnh Ninh vương phi hỏi chuyện, nàng ta mới nũng nịu nói gì đó, làm cho Vĩnh Ninh vương phi cười vui vẻ.



Điền Mật không muốn trở mặt với nữ chủ, nhưng thấy Điền Noãn Hương như vậy, nàng cũng không nghĩ sẽ đi nịnh bợ nàng ta, nàng cảm thấy không cần thiết. Có lẽ chính bản thân kí thể cũng không thích thân cận với Điền Noãn Hương.



Nghĩ ngợi một hồi, thôi vậy, dù sao độ hảo cảm của Âu Dương Túc Ngọc đã là 30, có cơ sở để công lược hắn rồi.



Nàng tin tưởng, hiện tại không cần Điền Noãn Hương mai mối, nàng vẫn có thể tiếp cận Âu Dương Túc Ngọc



Sau khi trở lại Vĩnh Ninh vương phủ, Điền Mật hành lễ với Vĩnh Ninh vương phi, xong Lạc Thu tới đón nàng về Như Mông viên.



Bảo hạ nhân chuẩn bị nước ấm trong phòng, sau đó cởi quần áo ra, muốn rửa sạch cả ngày mệt mỏi.



Kỳ thật đôi khi diễn kịch cho người khác xem, Điền Mật cũng rất mệt mỏi, xuyên không qua mấy thế giới, hiện tại nàng mới cảm thấy được mệt mỏi, lúc trước nàng có thể dễ dàng dung hợp với tính cách kí thể, bởi vì dù nàng ba mươi tuổi nhưng quanh năm suốt tháng ở trong phòng thí nghiệm, bản thân nàng chính là một tờ giấy trắng. Còn bây giờ nàng bắt đầu có tính cách riêng của mình, muốn dung hợp với tính cách kí thể, bắt đầu có chút khó khăn rồi.



Điền Mật hít sâu một hơi, hạ người xuống, chìm cơ thể dưới nước.



Mấy ngày tiếp theo, Điền Noãn Hương không tìm Điền Mật nữa, trái lại Lương Kiều đưa thiệp mời đến.



Vĩnh Ninh vương phi nhận được thiếp mời, mặc dù có chút kinh ngạc vì Điền Mật được con gái Lễ Bộ Thị Lang kính trọng, nhưng không hề ngăn cản Điền Mật.