Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 126 : Công lược nam chủ mang 'mặt nạ' (19)

Ngày đăng: 11:50 30/04/20


Editor: Chicken Twins



Xui xẻo gặp phải thích khách đã đành, nàng vốn định chạy trốn, kết quả lại bị trượt chân ngã, trời xui đất khiến lại vô tình giúp Âu Dương Thanh Tố chắn một mũi tên, đau muốn chết!



Một hồi lâu sau, thái y mới rời khỏi lều vải, Vĩnh Ninh Vương cùng Điền Khiếu  từ trong lều bước ra.



Vương gia, tỷ tỷ thế nào rồi? Điền Mật bước tới trước mặt Vĩnh Ninh Vương.



Vĩnh Ninh Vương nhìn nàng một cái, còn chưa kịp lên tiếng, Điền Khiếu hung hăng trừng mắt liếc nhìn Điền Mật: Thế nào? Ngươi rất muốn Noãn Hương gặp chuyện không may phải không? Chẳng phải ngươi và Noãn Hương đi cùng với nhau ư? Tại sao người bị trúng tên không phải là ngươi chứ! Điền Khiếu đối với Điền Noãn Hương mà nói, chắc chắn là một ca ca cực kì tốt. Còn với Điền Mật, thì chính là kẻ thù.



Sau khi nghe những lời của Điền Khiếu, viền mắt Điền Mật đỏ hồng, nước mắt như muốn trào ra: Không phải, ta thực sự không hy vọng tỷ tỷ gặp chuyện không may, ban đầu là ta đi cùng với tỷ tỷ, chỉ là sau đó tỷ tỷ được tỷ muội tốt của mình gọi đi, ta lúc đó cũng đi theo Kiều Kiều muội muội. Nàng nhẹ nhàng lắc đầu, bộ dạng vô cùng đáng thương nhìn Vĩnh Ninh Vương.



Vĩnh Ninh Vương xua xua cánh tay: Được rồi, Noãn Hương không sao, ngươi cũng không cần lo lắng, Khiếu Nhi, ngươi cũng đừng ở chỗ này lôi Mật Nhi ra trút giận, trước mặt mọi người, còn ra thể thống gì!



Nói xong, nhấc chân rời đi luôn, trong lòng âm thầm tính toán, lần này Điền Noãn Hương giúp thái tử cản mũi tên, dựa theo thân phận của Điền Noãn Hương, chắc chắn sẽ trở thành thái thử phi a!? Tại nạn ngoài ý muốn này, nói không chừng còn là chuyện tốt nha!



Điền Mật giả vờ mất mác cúi thấp đầu, Lương Kiều vỗ vỗ bả vai Điền Mật trấn an, có chút tức giận trừng mắt nhìn theo hướng Vĩnh Ninh Vương cùng Điền Khiếu rời khỏi: Vĩnh Ninh Vương và Điền Khiếu này thật quá đáng, đặc biệt là Điền Khiếu, tại sao hắn lại có thể nói như vậy chứ? Dựa vào cái gì mà người bị thương nên là Mật Nhi tỷ tỷ mới đúng?!



Phùng Quân Nghị cũng bày tỏ thái độ bất bình, liên tục gật đầu bảy tỏ đồng ý với Lương Kiều.



Âu Dương Túc Ngọc không nói gì, chỉ đứng nhìn Điền Mật.



Điền Mật ngẩng đầu nhìn về hướng Lương Kiều mỉm cười: Không có việc gì, Vương gia và đại ca cũng vì lo lắng cho tỷ tỷ nên mới như vậy.




Nhìn thấy người đến là hắn, Điền Mật ngẩn người, sau đó nhìn hắn cười cười: Hóa ra là A Ngọc nha, làm ta giật mình. Nàng cười rất tự nhiên, khiến người ta vừa nhìn là có thể đoán nàng là một người nhiệt tình, thẳng thắn.



Nhìn thấy nàng không còn Ngụy trang với hắn, Âu Dương Túc Ngọc rất hài lòng: Ta đã điều tra thân thế của nàng, mặc dù có chút ly kỳ, thế nhưng, ta tin tưởng nàng.



Điền Mật đứng dậy, nhấc chân bước đến gần hắn, bởi khoảng cách chiều cao, nàng đành phải nhón chân lên, hai chóp mũi trực tiếp chạm vào nhau. Âu Dương Túc Ngọc vẫn đứng yên ở nơi đó, không hề động.



Điền Mật nhìn hắn chớp chớp mắt: Ừm, rất thích A Ngọc nha, phải làm sao đây?



Đinh -- độ hảo cảm của nam chủ +10, độ hảo cảm 70, kí chủ nỗ lực lên ah!



Âu Dương Túc Ngọc khẽ cười một tiếng, sau đó hơi đẩy bả vai Điền Mật: Ta rất hiếu kì, ngày ấy, nàng đã hạ độc gì vào trong chén của Lý Đông Chiếu?



Muốn biết? Điền Mật bị đẩy cách xa Âu Dương Túc Ngọc một chút, không hài lòng cau mày một cái.



Âu Dương Túc Ngọc gật đầu, trong ánh mắt mang theo sự hiếu kì.



Điền Mật ấp úng, sau đó mới lên tiếng: Đó là một loại thuốc ngứa, càng gãi sẽ càng ngứa và ngứa đến mức chỉ hận không thể chết đi.



Theo ta được biết, đúng là có loại thuốc này, hơn nữa còn rất dễ giải. Nhưng, nửa tháng nay, Lý Đông Chiếu không hề có bất cứ một động tĩnh gì, có phải thuốc của nàng có vấn đề? Âu Dương Túc Ngọc nhíu mày, hắn vẫn cho người quan sát tình trạng của Lý Đông Chiếu, kết quả là nửa tháng trôi qua rồi, mà Lý Đông Chiếu một chút phản ứng cũng không có.