Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 13 : Giả người quỷ yêu (2)
Ngày đăng: 11:48 30/04/20
Edit: ღDuღ
Nếu như cô không có nhớ lầm, lúc này vừa đúng 3h, vị đạo sĩ kia đã làm cho Trâu Tử Đồng về tới thân thể của mình.
Ba ngày sau, Trâu Tử Đồng sẽ tỉnh lại. Qua một tháng nữa, Trâu Tử Đồng sẽ trở lại T Đại, tiếp tục việc học.
Nhưng có chút không ổn nha, Ôn Trạch Vũ đã thích Trâu Tử Đồng rồi, không giống nhiệm vụ phía trước, Lý Cốc căn bản chưa thấy Lưu Manh Manh, mà Tập Dận vẫn không có thích Nhan Hương.
Bất đắc dĩ nhướng mày, nhớ tới 0051 nói, độ khó của nhiệm vụ sẽ gia tăng, hơn nữa mỗi lần tiến vào nhiệm vụ cũng sẽ không biết giờ quốc tế, vừa đúng thời cơ.
Được rồi, không sao, trước ngủ một lát thôi, có cái gì ngày mai rồi nói sau.
————
Sáng hôm sau, Điền Mật bị một hồi chuông điện thoại đánh thức, đưa tay mơ hồ nhận điện thoại: “Alo?” giọng nói này ngược lại có chút giống ký chủ trước, giọng lạnh nhạt rất nhiều rất giống Điền Mật, làm cho người ta cảm giác mỹ nhân băng sơn, không dám tới gần. Cho nên Điền Mật cũng không có bạn bè, kỳ thật Điền Mật vốn không phải người lạnh lùng, chẳng qua thật sự không chịu được những người nịnh bợ giả mù sa mưa dáng vẻ cẩn thận kia, cho nên bên ngoài giả bộ như một người cự tuyệt xa ngàn dặm, dần dà, cũng thành thói quen như vậy.
Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ, có băng sơn, tự nhiên có người muốn hòa tan băng sơn, mà chủ nhân đầu dây điện thoại bên kia, đúng là nữ hán tử hòa tan băng sơn làm nhiệm vụ của mình, Dung Dong là một người giả con trai, cùng lớp với Điền Mật, từ lúc học sơ trung lần đầu tiên Dung Dong nhìn thấy Điền Mật, thì rất thích chơi với cô bé giả bộ lạnh lùng này, bất đắc dĩ, Điền Mật không để ý tới cô ta, vì vậy, mặc kệ Điền Mật lạnh mặt với cô ta như thế nào, Dung Dong vẫn quấn quít lấy cô. Có lẽ là thói quen, Điền Mật cũng chầm rãi tiếp nhận người bạn duy nhất này.
“Trời ạ, em gái nhỏ! Em đừng nói với tôi, bây giờ em còn ngủ nhá!.” Giọng nói của Dung Dong rất trung tính, giống như con người của cô ta, nếu không cẩn thận nghe, nhìn kỹ, thì sẽ cho rằng cô ta chính là một nam sinh rất xinh đẹp, thậm chí cũng không thiếu nữ sinh thổ lộ với cô ta. Có điều rất đáng tiếc, hướng giới tính của Dung Dong vô cùng bình thường, đương nhiên những nữ sinh kia không có hi vọng rồi.
Điền Mật đỏ mặt, hiển nhiên nhìn thấy Ôn Trạch Vũ có chút thẹn thùng, nhưng vẫn cố giả bộ trấn định: “Trạch Vũ, Sao anh ở chỗ này? Có ai bị bệnh hả?”
Ôn Trạch Vũ nhướng mày, trạch Vũ? Bọn họ thân như vậy sao? Mặc dù có chút nghi hoặc, có điều Ôn Trạch Vũ vẫn không biểu hiện ra ngoài, anh quả thật không có một chút tình cảm với vị hôn thê này,: “Người bạn.”
Sau khi Ôn Trạch Vũ nói hai chữ này, cũng không nói gì thêm.
“Ừm, bạn thân em bị thương, em đến thăm cô ấy.” Nói xong, giơ bó hoa và cháo thịt nạc trên tay lên.
Ôn Trạch Vũ cảm thấy lúc này Điền Mật có chút khang khác, với dáng vẻ bình thường hay lạnh lùng, có chút kém xa. Nhìn Điền Mật đỏ mặt trong mắt mang theo nụ cười dịu dàng, trong lòng Ôn Trạch Vũ có cảm giác khác thường.
“Đinh —— độ hảo cảm nam chủ +15, độ hảo cảm 15, ký chủ cố gắng lên!”
Ân, trước thêm một điểm đỡ một điểm. Điền Mật nhìn Ôn Trach Vũ cười: “Em vào thăm bạn trước, tối nay em ghé thăm bạn anh Trạch Vũ? Ở phía đối diện đúng không? Phòng 904?”
Ôn Trạch Vũ dừng một chút, vẫn gật đầu.
Thấy Ôn Trạch Vũ gật đầu đồng ý, Điền Mật nhếch môi nở nụ cười, mang theo nụ cười người khác tuyệt đối nhìn không thấy ngây ngốc rời đi.