Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 138 : Công lược nam chủ ảnh đế (7)
Ngày đăng: 11:50 30/04/20
Editor: HD
Mặc dù không có võ công huyết sát, nhưng lại có được thân thể huyết sát, tốt xấu gì cũng có thể làm ra vài động tác võ thuật đẹp mắt.
Cho nên Điền Mật cảm thấy, mấy cái này không làm khó được cô.
Kết quả khi cô bị treo lên rồi xoay tròn trên không trung, cô mới biết, cơ thể rất khó khống chế nha.
Được võ sư chỉ hơn mười phút, mới tốt hơn một chút.
Đạo diễn Tây thấy cô đã khống chế được, liền bắt đầu bấm máy.
Chính thức quay, Điền Mật chỉnh sửa lại biểu cảm, sau đó các thao tác sư di chuyển cô. Cô ‘vù’ đến chỗ Minh Giác và mọi người đang tranh đấu, tay phải vung lên, càn quét càn quét càn quét, ám khí phóng vào yết hầu, đánh chết toàn bộ nhóm người đuổi theo Minh Giác.
Minh Giác ngồi dưới đất, ôm ngực, sững sờ nhìn Ám Yết rơi xuống trước mặt hắn.
Ám Yết quay đầu đánh giá Minh Giác, bờ môi tự động kéo lên, mang theo một cỗ hương vị thị huyết, trong ánh mắt tràn đầy tự nhiên cùng lạnh lùng.
“Ngươi trúng độc rồi à?” Ám Yết cúi người nhìn, tới gần Minh Giác một chút, nhẹ nhàng mở miệng, đôi môi đỏ mọng hơi thở như hoa lan, vô cùng mê người.
“Đinh --- hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 20. Kí chủ cố lên!”
Dịch Tử Sâm không ngờ Điền Mật có thể dễ dàng nhập vai như vậy, hắn đã nghiên cứu tất cả nhân vật diễn cùng hắn.
Hắn biết nhân vật Ám Yết cực kì khó diễn, bởi vì cô là một cá thể mâu thuẫn, phải thay đổi rất nhiều.
Khi biết Điền Mật diễn vai Ám Yết, lúc đó hắn thật sự không tin Điền Mật có thể diễn tốt vai Ám Yết.
Nhưng giờ phút này, hắn không thể không thừa nhận, hắn quá coi thường cô nhóc này rồi.
Đổi lại Ám Yết, đây là lần đầu tiên nàng ra tay cứu người.
“Minh Giác.” Ám Yết nhẹ nhàng nhắc lại tên hắn, sau đó cười nói: “Tên này không tệ. Cứ gọi là vậy đi.”
Minh Giác có chút không biết nói gì, chống thân thể ngồi dậy, sau đó nhìn Điền Mật: “Cô nương, hôm nay thật sự rất cảm ơn cô nương ra tay cứu giúp, Minh mỗ không có gì báo đáp, nếu như ngày sau, có chỗ nào cần Minh mỗ, Minh mỗ nghĩa bất dung từ. Hiện giờ, Minh mỗ có việc trong người, xin đi trước một bước.” Nói xong, Minh Giác dự định rời đi.
Ám Yết không nói gì, cũng đứng dậy theo, đi phía sau Minh Giác.
Minh Giác trợn mắt, có chút khó hiểu: “Cô nương đi theo ta làm gì?”
Ám Yết có chút không vui, khuôn mặt trầm xuống, ánh mắt tối sầm, sát ý đột nhiên dâng lên, khiến Minh Giác ngẩn người.
Hắn hơi phòng bị nhìn Ám Yết, mặc dù hiện tại đã được giải độc, nhưng nội lực vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Vừa rồi chứng kiến thân thủ của Ám Yết, đừng nói là nội lực chưa khôi phục, cho dù hồi phục rồi, hắn cũng không phải đối thủ của nàng.
“Cô nương?” Hắn cẩn thận gọi nàng một tiếng.
“Không phải đã nói rồi sao? Ta giúp ngươi giải độ, ngươi đi theo ta!” Ám Yết lạnh lùng mở miệng.
Đầu Minh Giác tràn đầy hắc tuyến, ai nói với cô nương chứ? Rõ ràng tự cô nói.
Lại nói, độc trên người hắn không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ khiến hắn không thể sử dụng nội lực trong một thời gian.
Nhưng mà, hắn vẫn cảm tạ Ám Yết cứu hắn.
“Cô nương, Minh mỗ có chuyện quan trọng trong người, không thể bồi cô nương được.” Minh Giác nhìn Ám Yết, hai tay ôm quyền, hi vọng Ám Yết có thể thông cảm cho.