Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 18 : Gỉa người quỷ yêu (7)
Ngày đăng: 11:48 30/04/20
" Ô ô, A Đồng! Con ngủ một giấc chính là hai năm, mẹ đã nghĩ còn sẽ không tỉnh lại. May mắn, may mắn con đã tỉnh, bằng không, ba mẹ phải làm gì bây giờ?" Mẹ Châu khóc thở không ra hơi, ba Châu không nói gì, chẳng qua nắm chặt tay Châu Tử Đồng, lau nước mắt.
Cô ta, rõ ràng đã ngủ hai năm? Châu Tử Đồng có chút kinh ngạc, nhìn qua ba mẹ đang lau nước mắt, vành mắt đỏ ửng. Cũng không biết hai năm qua, ba mẹ đã sống như thế nào.
" Ba mẹ, con xin lỗi, làm cho hai người lo lắng!" giọng nói Châu Tử Đồng có chút nghẹn ngào.
Ôn Trạch Vũ nghe xong, cũng có chút đau lòng, nắm tay Điền Mật thật chặt. Điền Mật nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Ôn Trạch Vũ, suy nghĩ một chút, bước lên nói nhỏ bên tai Ôn Trạch Vũ: "Trạch không bằng chúng ta đi trước, để cho cả nhà họ tâm sự một chút. Chúng ta ở chỗ này, cũng thấy xấu hổ."
Ôn Trạch Vũ suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, vì vậy gật đầu, nắm tay Điền Mật, đi ra phòng bệnh.
Khi đến cửa bệnh viện, Điền Mật cười nói: "Em không có lái xe tới, Trạch Vũ buổi chiều có làm gì không? giúp em một chút nha."
Ôn Trạch Vũ giơ cổ tay trái lên nhìn thời gian. Đột nhiên nhớ tới, một giờ sau anh có mở một cuộc hội nghị. Lúc học cấp ba Ôn Trạch Vũ cũng đã tiến vào giúp đỡ tập đoàn gia tộc, bây giờ Ôn Trạch Vũ học đại học năm 2, anh lấy thành tích của mình, ngồi trên vị trí Tổng giám đốc, có điều không thường tới công ty, chỉ khi có hội nghị quan trọng anh mới đến đó. Tình huống bình thường thì anh trực tiếp mở hội nghị thông qua video, hoặc là ở trường học làm việc.
"Có việc."
Điền Mật bĩu môi, vẻ mặt không vui: "Được rồi, vậy em.." Còn chưa dứt lời, điện thoại của Điền Mật vang lên.
Điền Mật tiến về phía trước một bước, trực tiếp nhào vào ngực của anh. Ôn Trạch Vũ giơ tay lên, vẫn không nhúc nhích.
" Điền Điền, nhớ anh không?" Đường Dật Minh ôm cả người Điền Mật, giọng nói dịu dàng giống như đang nói với người yêu, rất là thân mật.
Ôn Trạch Vũ có chút tức giận, anh cảm thấy một màn trước mắt quá mức chướng mắt, anh muốn kéo Điền Mật kéo trở về.
Trong lòng có âm thanh đang kêu gào: Là của tôi, cô ấy là của tôi!
Không sai, anh là vị hôn phu của cô, cô vốn là của anh, bọn họ đã đính hôn, chờ đến tuổi, bọn anh sẽ kết hôn.
" Đinh — — hảo cảm hảo cảm nam chủ + 2 0, độ hảo cảm 8 0. A ~ ~ Ký chủ giỏi quá."
giọng nói của 0051 vang lên, Điền Mật cũng có chút kinh ngạc, mới giảm 5 độ hảo cảm, lúc này lại cho thêm 20. Tình huống gì đây? Chẳng lẽ cô và Đường Dật Minh ôm nhau, kích thích anh ấy sao?
Cô rời khỏi ôm ấp của Đường Dật Minh, quay người nắm tay Ôn Trạch Vũ: "Đương nhiên em nhớ anh rồi, chúng ta cũng đã 10 năm không gặp, mặc dù có nói chuyện qua video, nhưng em nhìn lại không thấy giống. Đúng rồi, giới thiệu với anh, đây là vị hôn phu của eem, Ôn Trạch Vũ. Trạch Vũ, đây là ta anh trai em quen biết từ nhỏ, Đường Dật Minh, bây giờ Dật Minh là đại minh tinh đó."