Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 25 : Xuyên việt nữ chủ (5)
Ngày đăng: 11:49 30/04/20
Sở dĩ Điền Mật và Điền Hân không giống nhau, vì làn da của Điền Mật đẹp hơn Điền Hân, đương nhiên Chiến vương không biết, Điền Mật có làn da đẹp như vậy là nhờ số liệu.
Mà khí chất của Điền Mật và Điền Hân hoàn toàn khác nhau, khí chất của Điền Mật quá dịu dàng, đoan trang, làm cho người ta nhìn thấy không nhịn được cảm thán, danh môn khuê tú không ai có thể sánh bằng nàng.
"Đinh - - độ hảo cảm nam chủ +25, độ hảo cảm 20. Ký chủ cố lên!"
Ha ha. Nàng chỉ biết, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng!
Đưa tay vuốt lại vạt áo cho Nhàn Vương, nàng quay đầu nhìn về phía Chiến Vương.
Chiến Vương cũng mặc cung trang, cùng với Nhàn Vương không khác nhau nhiều lắm. D,đ/lqđ.lqđ. Có điều Chiến Vương rất cao, nhìn khoảng 1m9, Nhàn Vương đứng ở bên cạnh Chiến vương, còn muốn lùn hơn nửa đầu. dáng người của hắn ta thật khôi ngô, nhưng rất giống Tập Dận, có sức bật rất mạnh. Hắn ta đeo mặt nạ màu bạc, ánh mặt chiếu vào cũng không thấy phản chiếu lại. Mặt trái của hắn ta thật tinh xảo, mày kiếm oai hùng, giống như đôi mắt đào hoa của Nhàn Vương, mũi thẳng đứng, môi thì không giống, môi Chiến Vương rất mỏng, hình môi cũng rất đẹp, có điều không có chút máu, chỉ mang theo màu phấn nhàn nhạt. Có lẽ, liên quan đến dư độc của hắn ta.
Cúi người, hành lễ với Chiến Vương.
Chiến Vương giật mình, gật đầu với Điền Mật.
Nhàn Vương theo tầm mắt Điền Mật nhìn lại, mới phát hiện Chiến Vương, nhếch môi: "Minh Hạo!" Hắn lôi kéo tay của Điền Mật chạy về phía Chiến Vương.
Điền Mật cười bất đắc dĩ, đành phải chạy theo Nhàn Vương.
"Minh Hạo! Tỷ tỷ là vương phi của ta! Như thế nào? Có phải tỷ tỷ rất đẹp hay không? Tỷ tỷ là người ta thấy đẹp mắt nhất, ta rất thích tỷ tỷ!" Hắn giống như có được một món đồ chơi vui vẻ lấy chia sẻ với người mình quan tâm.
Nhàn Vương lập tức ngừng động tác, gắt gao kề bên Điền Mật, tựa đầu vào trên vai Điền Mật: "Tỷ tỷ kêu tên của ta thật là dễ nghe! hihi!"
Rồi vẻ mặt lại suy sụp, dáng vẻ muốn khóc: "Ta. Ta. Muốn đại tiện rồi.."
Nghe vậy, Điền Mật vội quay đầu kêu Khánh ma ma, Khánh ma ma mang theo Nhàn Vương lên xe ngựa. Bởi vì Nhàn Vương thường xuyên muốn đi tiểu tiện, nên trong xe ngựa có sẵn một cái bô.
Nhàn Vương đi rồi, cũng chỉ còn lại Điền Mật và Chiến Vương. Chiến Vương nhìn chằm chằm Điền Mật, muốn cẩn thận quan sát nàng, muốn nhìn rõ nàng từ trong ra ngoài.
Lúc này hắn ta không có cười, khuôn mặt hắn ta lạnh lùng như thường ngày: "Hoàng tẩu cho rằng, Minh Nhất như thế nào?" giọng điệu của hắn ta bình thường, khí thế mười phần.
Điền Mật cười, hoàn toàn không bị hắn ta dọa, ngược lại vẫn có bộ dạng dịu dàng như trước: "Vương Gia hồn nhiên vui vẻ, tốt lắm!"
Nàng nhìn thẳng vào mắt Chiến Vương, không chút nào khiếp sợ, trong mắt mang theo chân thành.l/q/d/D.đ
Ánh mắt Chiến Vương hoãn lại, cả người dần ấm lại không còn lạnh lùng: "Như thế, sau này, Minh Nhất còn làm phiền hoàng tẩu rồi."
Điền Mật gật đầu: "Tự nhiên."
Lúc này, phía xa có xe ngựa chạy tới, Điền Mật lui ra phía sau một bước, đứng song song với Chiến Vương, hai người một người xanh ngọc, một người lam nhạt. Một người lãnh liệt, một người dịu dàng. Một cương một nhu. Hình ảnh tốt đẹp như đôi bích nhân, đây là hình ảnh Điền Hân nhìn thấy.