Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 28 : Xuyên việt nữ chủ (8)
Ngày đăng: 11:49 30/04/20
Editor: HD
Cho nên, thái hậu càng thêm yêu thương hai đứa con của tiên hoàng hậu. Tuy rằng, hai đứa con của tiên hoàng hậu, một đứa khờ khạo, một đứa xấu xí.
Trong truyện, thái hậu lần đầu tiên gặp Điền Mật và Điền Hân, Điền Mật đoan trang thủ lễ, khiến thái hậu yêu thích vừa lòng. Còn đối với Điền Hân, mặc dù bà ta có chút bất mãn, nhưng khi đó Điền Hân tưởng Nhàn Vương giả bộ ngu ngốc, cho nên mặc kệ mọi thứ đối xử với Nhàn Vương vô cùng tốt. Thái hậu thấy vậy, nên dù có bất mãn, cũng suy nghĩ tới chuyện cháu trai mình là một người ngốc nghếch, vì thế cũng giảm bớt yêu cầu.
Nhưng hiện tại không giống, Điền Hân gả cho Chiến Vương chiến công hiển hách, là anh hùng của Đại Ung. Tất nhiên thái hậu sẽ hài lòng nàng.
Nhưng đại hôn đã thành, thái hậu không thể bắt Chiến Vương bỏ Điền Hân được, bà ta nghĩ, đợi qua một thời gian, liền nạp trắc phi hiền lương thục đức cho Chiến Vương. Như vậy, thái hậu mới yên tâm.
Nhàn Vương nhìn thấy thái hậu vẫn cầm tay Điền Mật, thì hắn bỉu môi, tỏ vẻ không vui. Từ lúc hắn vào Từ An cung thì trở nên ngoan ngoãn rất nhiều, nhưng hắn vốn là người ngốc, dù có cố gắng giữ quy củ, cũng sẽ không giữ được lâu. Hắn lập tức chạy lên, kéo Điền Mật về phía mình: “Tỷ tỷ là của ta! Hoàng tổ mẫu không được dành nàng với ta!” Khuôn mặt hắn giận dữ, nhìn chằm chằm thái hậu, trong ánh mắt chứa đầy ý tứ đề phòng.
Tuy nhiên vẻ mặt của hắn lại chọc cười mọi người, hoàng thượng cười to ra tiếng, giọng của ông vang dội, mang theo uy nghiêm cùng khí thế.
Thái hậu và hoàng hậu cũng cười, dĩ nhiên các vị phi tần cũng che miệng cười duyên.
Thấy mọi người cười chê mình, Nhàn Vương càng không vui, môi dẩu thật cao, có thể thành quải treo bình rồi, hắn kéo Điền Mật, như thể muốn giấu nàng đi.
Điền Mật đỏ mặt, vỗ vỗ cánh tay Nhàn Vương: “Vương gia, ngài đừng làm như vậy, không ai dành Mật Nhi với ngài đâu.”
Thái hậu thấy Nhàn Vương quan tâm Điền Mật như thế, liền ngưng cười, vẻ mặt nhân từ: “Nhất Nhi, con yên tâm, hoàng tổ mẫu không dành ‘tỷ tỷ’ của con.”
“Ai nói cho Minh Nhất biết, phải sinh bé với Mật Nhi?” Hai tay Điền Mật ôm mặt Nhàn Vương, để cho hắn nhìn thẳng chính mình.
“Khánh ma ma nói, ta với tỷ tỷ cởi sạch đồ, ôm ngủ, là có thể sinh em bé.” Nhàn Vương cảm thấy có chút ngượng ngùng, cởi sạch đồ, hắn sẽ xấu hổ lắm. Tuy nhiên, Nhàn Vương đã quên, lúc hắn đi tiểu tiện ra quần, nằng nặc đòi Điền Mật phải thay quần cho mình.
Điền Mật nghĩ: “Khánh ma ma nói rất đúng, nhưng mà Minh Nhất, nếu Mật Nhi sinh em bé, Mật Nhi sẽ thích mỗi em bé, không thích Minh Nhất nữa đâu.”
Nhàn Vương vội vàng lắc đầu, trong mắt đầy vẻ lo lắng: “Không cần! Ta không cần em bé! Ta chỉ muốn tỷ tỷ thích một mình ta!”
“Được được được! Mật Nhi không sin hem bé, chỉ thích mỗi Minh Nhất.” Lúc này Điền Mật mới hài lòng gật đầu, đúng là dễ lừa người ngốc!
Nhàn Vương yên tâm, có chút mệt mỏi, ngáp một cái, nằm trên giường, nắm tay Điền Mật đi ngủ.
-----
Trong Chiến Vương phủ,
Chiến Vương vừa về phủ, liền tháo mặt nạ ra, mặt nạ được làm bằng chất liệu gỗ tốt nhất, còn có một số mặt nạ có thể thông khí, nhưng không đeo mặt nạ mới thoải mái.
Điền Hân vẫn đi theo sau Chiến Vương, bất mãn của nàng dành cho Chiến Vương đã lên tới đỉnh điểm, ở trong cung, người thông minh đều biết hoàng thái hậu không thích nàng, mà phu quân của nàng, Chiến Vương lại không hề nói tốt cho nàng một câu nào. Tuy rằng Điền Hân được kế thừa trí nhớ, cũng biết một ít lễ nghi, nhưng dù sao cũng là trí nhớ người khác, khi dung hợp, nàng sẽ không quen thuộc. Hơn nữa hoàng gia quá mức uy nghiêm. Lúc ở trong cung nàng vừa xấu hổ vừa sợ hãi.