Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 37 : Mạt thế văn (5)

Ngày đăng: 11:49 30/04/20


Editor: HD



Điền Mật cực kì vui mừng, chuyện buồn phiền vì mắc nợ lúc trước thoáng cái bay mất tiêu.



Không gian này quá cường đại rồi, về sau nếu đi sang thế giới khác làm nhiệm vụ vẫn có thể dùng tới!



Giống như chợt nhớ ra cái gì đó, Điền Mật gọi 0051: “Đồ vật trong không gian của ta, nếu như đi sang thế giới khác, có thể mang theo được không?”



“Thật xin lỗi kí chủ, không thể, đi tới thế giới mới, tất cả đồ vật trong không gian sẽ tự động biến mất.”



“Được rồi.” Điền Mật nhún vui, vẻ mặt không sao cả.



Cô đi ra bên ngoài, thu gom hết những thức ăn ngắn hạn như sữa kem thịt, thịt đông lạnh, những vật khác cô để cho người đến sau, dù sao, cô cũng không phải loại người máu lạnh. Không thể lấy hết đồ ăn của người khác được.



Cô tiếp tục đi giết zombie, rồi tới siêu thị trong khu nhà trọ, nói chung vào đó cô cũng chỉ lấy mấy thức ăn ngắn hạn, sau đó liền trở về phòng.



Cô lấy mấy cái thùng nước lớn mà mình tìm thấy ở siêu thị từ trong không gian ra, đặt ở trong nhà vệ sinh, đổ nước đầy thùng, sau đó đổ nước vào tất cả những thứ có thể đựng được trong nhà. Cô biết rõ mấy ngày nữa sẽ hết nước.



Sau đó lại lấy mấy thức ăn còn sống trong không gian, nấu chín rồi lại bỏ vào. Tiếp đó là nấu cơm.



Mấy ngày nữa sẽ cúp điện, à…, ngày mai phải đi tìm máy phát điện. Nếu không sẽ rất bất tiện. Cô lại tìm laptop, download rất nhiều tiểu thuyết cùng phim thần tượng gì gì đó.



Suy nghĩ dù sao trong thời gian này cũng không thể lấy được độ hảo cảm từ nam chính, chi bằng cứ ngồi đọc tiểu thuyết, biết đâu lại gom góp được một chút kinh nghiệm theo đuổi.



Sau khi hết bận rộn vụ đồ ăn, cô bắt đầu coi lại xem đã giết được bao nhiêu zombie, trong đầu xuất hiện ‘số zombie đã giết: 58’.



Ồ… cũng không tệ lắm, có thể đổi năm khối tinh hạch cấp 1.



“Kí chủ muốn đổi tinh hạch sao?”
Hắn vẫn còn đang nằm, Điền Mật cúi người nhìn hắn, tới rất gần hắn. Trên người hắn không còn mùi thối rữa nữa.



Điểm ấy làm cho Điền Mật rất hài lòng, cô nhớ là sau khi Thư Tử Quân khôi phục trí nhớ, vẫn có được trí nhớ lúc làm zombie, vì vậy, để công việc sau này dễ dàng hơn, từ nay về sau, Điền Mật phải giả vờ giả vịt rồi.



“Tử Quân, anh nhận ra em có phải không? Anh xem, anh không có cắn em.” Điền Mật cởi giày, nằm xuống bên cạnh Thư Tử Quân.



“Tử Quân, em rất sợ, những zombie ngoài kia rất đáng sợ! Cũng may có anh ở bên cạnh em.” Điền Mật nghiêng đầu cười với Thư Tử Quân, trong mắt xuất hiện sự bất lực và mê mang.



Lần đầu tiên Thư Tử Quân đã thăng cấp tới nhị giai, hắn có thể mơ hồ nhìn thấy. Hắn nghiêng đầu nhìn Điền Mật, chớp chớp mắt, hiển nhiên không hiểu Điền Mật nói cái gì: “Rống---”



Ha…, Điền Mật xem như đã nhận được phản hồi từ hắn.



“Đinh --- hảo cảm nam chính +5, độ hảo cảm 5. Kí chủ cố gắng lên!”



Ừ, từ bây giờ đã bắt đầu tính hảo cảm rồi nha!



Cô vui vẻ nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ một chút, 0051 vừa mới nói cho cô biết, hiện tại Thư Tử Quân là zombie nhị giai, về sau chỉ ăn tinh hạch cấp 2, hoặc là hai viên tinh hạch cấp 1, một viên cấp 2 để chống đói.



Suy nghĩ, về sau phải giết gấp đôi số lượng zombie rồi. Ai nha ~~



Thư Tử Quân nhìn Điền Mật một lượt, hắn không hiểu vì sao bản thân không muốn rời mắt khỏi người Điền Mật. Nghi hoặc nháy mắt mấy cái, nhìn lên trần nhà, rồi không động đậy nữa.



Bên ngoài thỉnh thoảng phát ra mấy tiếng gào to, hoặc là tiếng xe cộ chạy qua.



Điền Mật dần dần đi vào mộng đẹp.



Tỉnh lại lần nữa, Thư Tử Quân đã không còn nằm trên giường.