Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 45 :

Ngày đăng: 11:49 30/04/20


Editor: Nguyễn Thủy



Vừa mới vào phòng, xuân dược trong người Điền Mật liền phát tác.



Tuy rằng đầu óc thanh tỉnh, thân thể lại không chịu khống chế, cả người khô nóng.



"Nóng, nóng quá.."



Trần Tương Nghi đem Điền Mật đỡ đến trên giường nằm, gợi lên khóe môi. Xoay người ra khỏi phòng.



Nàng biết Điền Mật đã cho người gọi Thái tử đến, cho nên việc tiếp theo, không cần nàng làm gì, chỉ cần nhìn thời gian, sau đó đưa người đến bắt gian là được.



Đợi Trần Tương Nghi vừa đi, Điền Mật liền khôi phục tỉnh táo, tuy rằng thân thể còn khó chịu, nhưng vẫn nhẫn nại được.



"0051, em dẫn nam chủ tới chưa?"



"Ký chủ, yên tâm, nam chủ đang đi đến bên này."



Trong lúc đó một nha hoàn tìm Bộ Liên Triệt bảo Trần Tương Nghi muốn gặp mặt nói với hắn, tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn đi theo phương hướng nha hoàn kia chỉ.



Đẩy cửa ra, một mùi hương thơm của nữ tử bay ra, Bộ Liên Triệt nhíu mi, đây không phải mùi hương của Trần Tương Nghi.



Hắn xoay người bước ra, lại bị người phía sau nắm lấy áo.



Bộ Liên Triệt dừng bước quay đầu nhìn lại.



Mới phát hiện nữ tử trước mặt này chút quen mắt, suy nghĩ một lúc, mới nhớ tới cô gái này có vài phần giống với em vợ, nhưng lại không quá giống nhau.



Lúc hắn đưa Trần Tương Nghi về nhà lại mặt, từng gặp Điền Mật nhưng lúc đó khoảng cách xa, cô lại mặc y phục diêm dúa, cả người ngang ngược kiêu ngạo khiến người khác không thích.



Hắn dùng ngôn ngữ ký hiệu của người câm điếc " Muội là ai?"
Đợi lúc tỉnh táo Điền Mật lần nữa sử dụng hoa lê đái vũ. Cô nhìn về phía Bộ Liên Triệt, trong mắt rưng rưng, mang theo cảm giác hổ thẹn.



" Hầu gia thật xin lỗi ngài, hôm nay là lỗi của Điền Mật, nếu không phải Điền Mật bị kẻ gian tính kế hãm hại, liền sẽ không làm liên lụy tới hầu gia."



Cô đáng thương nói, trong lời nói mang theo áy náy xấu hổ mà nhận hết trách nhiệm về mình, cũng không trách hắn đoạt trinh tiết cô.



" Đinh ---- độ hảo cảm nam chủ +15, độ hảo cảm 15, ký chủ cố lên!"



Tính toán thời gian, có lẽ Trần Tương Nghi đang gọi người sang đây bắt gian.



Bộ Liên Triệt cảm thấy, hắn là một nam tử, để chuyện này xảy ra, có hại không phải hắn, mà Điền Mật mới là người bị hại.



Trong lòng oán hận người hạ thuốc Điền Mật, phải độc ác bao nhiêu mới hạ loại thuốc này cho một cô nương chưa lấy chồng.



Thấy Bộ Liên Triệt không nói gì, Điền Mật mặc y phục, âm thầm khóc.



Bộ Liên Triệt đau lòng, đang muốn an ủi Điền Mật, nói cho cô biết hắn sẽ phụ trách.



Kết quả bên ngoài truyền đến rất nhiều bước chân, tiếng nói ồn ào, sau đó liền có người đẩy cửa phòng.



Điền Mật ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt là sợ hãi cùng bất an.



Cửa đẩy ra, người bước vào là Điền mẫu với Bàng thị, phía sau cón có các phu nhân và tiểu thư.



Thấy Điền Mật với Bộ Liên Triệt ai cũng mở to mắt nhìn.



Trần Tương Nghi thấy rõ nam tử nằm trên giường hét to một tiếng, trong mắt hiện lên không thể tin được.



Điền Mật rũ mi, không dám nhìn mọi người. Điền mẫu tiến lên, tát mạnh vào má Điền Mật, mạnh đến mức cô ngã xuống giường. Bộ Liên Triệt vội ôm lấy Điền Mật bảo vệ cô, xua tay với Điền mẫu.



Bàng thị thấy người trên giường là con trai mình, tuy rằng khiếp sợ, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường mời các phu nhân tiểu thư ra ngoài. Lúc này mới bước vào hỏi Bộ Liên Triệt xem có chuyện gì xảy ra.



Trần Tương Nghi vẫn còn đứng yên tại chỗ, chưa phục hồi tinh thần, rõ ràng người trên giường phải là Thái tử mới đúng. sao lại biến thành phu quân của mình được? Chuyện này rốt cuộc là sao?



Không lẽ nguyên nhân do nàng trọng sinh nên mới thay đổi tất cả ư?



Bây giờ nàng nên làm gì đây?



Thấy mẫu thân nhà mình, Bộ Liên Triệt vội vàng dùng ký hiệu: " Mẫu thân, chuyện này không liên quan tới Mật Nhi! Là trách nhiệm của con, do con!"