Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 65 : Tình yêu thầy trò (hai)

Ngày đăng: 11:49 30/04/20


Cô thân thiết với nữ chủ xong, sau đó sẽ nói cho nữ chủ biết tình cảm của cô đối với nam chủ.



Cô tin tưởng nữ chủ không những không ghét cô mà còn đứng về phía cô.



Ai bảo nữ chủ trong cốt truyện là người hiền lành, nói chung cô khá thích những nữ chủ hiền lành tốt bụng như vậy.



Điền Mật nắm tay Trần Khả Tâm, cùng nhau đi ra khỏi phòng y tế.



Ngoài cửa có một nam sinh cao gầy đang đứng dựa vào tường, mặc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, quần màu xanh dương nhạt. Tóc hơi dài nhưng không có che mắt, đôi mắt xếch, làn da rất trắng, khuôn mặt tinh xảo thanh tú còn mang nét ngây ngô của thiếu niên.



Thấy Trần Khả Tâm đi ra, thiếu niên lập tức đứng thẳng người, nhìn cô ấy bằng ánh mắt vô cùng chăm chú, mang theo chút cố chấp.



Điền Mật quan sát thiếu niên này, đây chắc hẳn là nam chủ rồi? Ưmh, thật là trẻ trung ngây ngô.



Hình như cô chưa từng gặp qua nam chủ trẻ tuổi như thế.



Tiểu thuyết ngôn tình thanh xuân vườn trường gì đó, cô chỉ mới đọc một chút.



Tuy nhiên, cô vẫn thích nam chủ thành thục chững chạc hơn.



Trần Khả Tâm vừa nhìn thấy Tiêu Dật liền nghĩ đến việc mấy ngày trước Tiêu Dật thổ lộ với cô, ánh mắt cô trốn tránh, không muốn đối diện với Tiêu Dật.



"Tiêu Dật, cậu chờ mình sao?" Giọng nói của Điền Mật rất nhẹ nhàng thoải mái, mang theo hơi thở của thiếu nữ thanh xuân.



Hiện tại, tâm lý của cô không bị vặn vẹo.



Lúc này, Tiêu Dật mới dời tầm mắt đến trên người Điền Mật, hắn đối với cô em họ của Trần Khả Tâm, cũng là bạn học cùng lớp của mình không có chút cảm tình gì.



Mặc dù bộ dạng của cô rất đẹp, nhưng cô ta quá phiền, từ khi hắn chuyển đến trường này, mỗi ngày cô đều xuất hiện trong tầm mắt của hắn, mặc kệ hắn đang làm cái gì.



Có khi hắn từ nhà vệ sinh ra liền nhìn thấy cô đứng bên ngoài.



Hôm qua, phương pháp duy nhất có thể thoát khỏi cô chính là về nhà, nhưng cũng không thoát được vì cô đã trực tiếp dọn đến ‘ở chung’ cùng hắn.




Tiêu Dật hung hăng trợn mắt nhìn Điền Mật một cái, sau đó thở dài. Cầm bài tập mà Điền Mật đưa, nhìn qua hỏi: "Chỗ nào không biết làm?"



"Toàn bộ đều không biết làm." Điền Mật yếu ớt trở lời.



Tiêu Dật kinh ngạc trợn to hai mắt nhìn cô một cái, sau đó hét lớn: "Tất cả đều không biết làm? Vậy cậu đi học làm gì!?"



Mặc dù thỉnh thoảng hắn đi học cũng sẽ ngủ gật, nhưng hắn thông minh, bài giảng hay bài tập hắn nhìn một lần là biết cách làm.



Ở trường hắn được hoan nghênh như vậy ngoài việc hắn đẹp trai ra còn vì hắn học giỏi, mỗi cuộc thi hắn đều đứng nhất toàn trường.



"Nhìn cậu ~" Điền Mật dùng ‘tiểu thẹn thùng’ đỏ mặt.



Tiêu Dật nghe không hiểu nhưng nhìn thấy Điền Mật đỏ mặt nên hỏi lại: "Cậu làm cái gì?"



"Mình không nghe giảng bài là do mãi nhìn cậu!" Điền Mật nhắm mắt lại quát, giọng nói cực lớn, ngay cả Trần Khả Tâm đang nấu ăn ở phòng bếp cũng nghe được, Trần Khả Tâm dừng tay một chút. Cái gì gọi là ‘Mình không nghe giảng bài là do mãi nhìn cậu’? Chẳng lẽ, Mật Mật thích Tiêu Dật?



Tiêu Dật trợn to hai mắt giống như bị giọng nói lớn tiếng của Điền Mật hù sợ rồi.



Mặc dù hắn biết Điền Mật thầm mến hắn, nhưng Điền Mật chưa từng nói thẳng ra như vậy.



Sau khi bình tĩnh lại lỗ tai của Tiêu Dật đỏ lên, cũng không biết là do lúng túng hay do xấu hổ.



"Được rồi, lỗ tai của tôi không có điếc cậu không cần nói lớn như vậy!" Tiêu Dật nói xong liền đem bài tập của Điền Mật đặt ở trên bàn sách.



"Còn không ngồi xuống! Có phải biết làm rồi hay không!" Thấy Điền Mật còn ngây ngô đứng tại chỗ, Tiêu Dật nổi giận.



"A a ~" Lúc này, Điền Mật mới phản ứng lại vội vàng ngồi kế bên Tiêu Dật.



Cô ngồi hơi gần nên vai của cô chạm vào vai của hắn làm cho Tiêu Dật hơi mất tự nhiên nên nghiêng về phía bên cạnh, lúc này mới bắt đầu giảng giải bài tập cho Điền Mật.



Tuy Điền Mật không biết làm những bài tập này nhưng cô không ngốc Tiêu Dật nói qua một lần cô liền hiểu ngay.