Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 67 : Tình yêu thầy trò (4)

Ngày đăng: 11:49 30/04/20


Tiêu Dật vẫn trừng mắt nhìn Điền Mật, dường như muốn nhìn xuyên qua Điền Mật.



Cái nha đầu đáng ghét này, rốt cuộc là muốn như thế nào đây! Hiện tại đã ngồi bên cạnh hắn rồi, còn không muốn cho hắn yên bình hay sao!



Điền Mật lại tưởng rằng Tiêu Dật đang nhìn quả lựu trong tay mình, do dự một chút, cuối cùng đưa quả lựu cho Tiêu Dật: “Cậu muốn ăn à? Này, chia cho cậu phân nửa?”



Tiêu Dật lập tức nản chí, hắn còn có thể hy vọng Điền Mật hiểu rõ ý muốn hắn biểu đạt trong mắt sao! Trợn mắt nhìn Điền Mật một cái, sau đó quay đầu không quan tâm tới cô nữa.



Điền Mật nhún vai, vẻ mặt không có gì.



Từ hôm qua tới nay, không biết Tiêu Dật liếc cô bao nhiêu cái rồi.



Cô biểu hiện đã sớm thành thói quen.



Tả Mộng mở to hai mắt nhìn, nhìn hai người bọn họ. Sau đó cười ra tiếng, giơ ngón tay cái lên với Điền Mật.



Điền Mật đáp trả cô bạn bằng một nụ cười tươi sáng, cô biết Tả Mộng đang khen chính mình, dù sao, mặc kệ trước kia kí thể làm cái gì, Tiêu Dật đều bỏ qua, không thèm để ý, chứ đừng nói là trợn mắt nhìn.



Cả ngày, Điền Mật thực sự chăm chú học tập.



Cô chưa từng quay qua nhìn Tiêu Dật, dù chỉ là một cái, Tiêu Dật cảm thấy có chút kì quái nhìn cô vài lần.



Phát hiện cô thật sự chăm chỉ đi học, không nhịn được thầm đánh giá Điền Mật một lượt.



Không thể phủ nhận, bộ dạng Điền Mật rất đẹp mắt, khi Điền Mật yên lặng, cả người tỏa ra một loại khí chất hiền hòa dịu dàng. Trái lại còn cực kì mê người, không đáng ghét như xưa nữa.



“Đinh --- hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 15, kí chủ cố lên a..!”
Trần Khả Tâm quay đầu nhìn cô, cười nói: “Nói đi, muốn gì hả?”



Điền Mật vội vàng đi đến bên cạnh Trần Khả Tâm, mở miệng, lại giống như có chút xấu hổ, giơ tay vén tóc ra sau lỗ tai. Lúc này, cô đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Em, em thích Tiêu Dật.”



Trần Khả Tâm hơi kinh ngạc, cho dù bản thân cô suy đoán rằng có lẽ Điền Mật thích Tiêu Dật, nhưng khi chính miệng Điền Mật nói ra lại có cảm giác khác.



Cô lấy lại tinh thần: “À, em muốn chị họ giúp cái gì?”



“Tạo cơ hội cho tụi em ở bên nhau nha!”



“Bây giờ là học kỳ cuối cùng của cấp ba, em thích Tiêu Dật, chị họ không ý kiến, nhưng sắp sửa phải thi vào đại học, bọn em không được lơ là đâu đấy.” Trần Khả Tâm xoa đầu Điền Mật, giọng điệu dịu dàng.



“Chị họ yên tâm, tuyệt đối không ảnh hưởng tới học tập, em còn muốn thi vào chung trường với Tiêu Dật mà. Chị họ, chị giúp em đi ~” Điền Mật ôm eo Trần Khả Tâm, nhẹ nhàng đong đưa.



Trần Khả Tâm thấy Điền Mật làm nũng với mình thì cũng có chút mềm lòng, nghĩ ngợi, với thành tích học tập của Tiêu Dật cho dù em ấy lơ là cũng không vấn đề gì, hoàn toàn có khả năng thi vào trường đại học tốt.



Nhưng nếu Điền Mật muốn học chung trường đại học với Tiêu Dật, tất nhiên là phải chuyên tâm học hành rồi.



Ban đầu, khi vừa mới chuyển vào trường trung học Đức Dục, cô thấy Tiêu Dật không chú ý học hành, nên đã từng quản lý hắn rất nghiêm khắc, dù gì cũng là em trai của bạn trai cô, lúc bọn họ chia tay, cô vẫn rất yêu anh.



Trước khi Tiêu Tầm đề nghị chia tay, nguyên nhân là anh muốn chọn một người có thể giúp đỡ sự nghiệp của mình, mà cô thì không giúp gì được cho anh. Cô có thể hiểu được, cô không trách anh, mỗi người đều có quyền tự do lựa chọn.



Về phần Tiêu Dật, khi hắn mất đi người thân, cô biết. Cho nên, cô chăm sóc Tiêu Dật thật tốt, để hắn có một tương lai tươi sáng. Nhưng lúc đầu, Tiêu Dật cực kì ghét cô, cũng không biết từ khi nào, Tiêu Dật bắt đầu thay đổi, trở nên khó chịu hơn.



Mà mấy hôm trước, hắn lại thẳng thắn thổ lộ với cô.