Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 94 : Lại thấy mạt thế nữ phụ nghịch tập (1)
Ngày đăng: 11:49 30/04/20
Editor: HD
Điền Mật vừa tỉnh dậy, lập tức mở mắt ra, có chút lo lắng nhìn xung quanh đánh giá một phen.
Đây là một nơi cực kì, cực kì, quen thuộc.
Cô không thể quên được, phòng thí nghiệm.
Có điều phòng thí nghiệm này, không giống phòng thí nghiệm mà cô ở lúc trước.
Bời vì phòng thí nghiệm lúc trước cô ở, cho dù không thể đi ra ngoài, nhưng cô vẫn có thể tùy tiện đi lại trong phòng.
Nhưng chỗ này, xem ra, cô không được phép đi lại rồi.
Lúc này cô bị nhốt trong một cái bình thủy tinh siêu lớn, bên trong là chất lỏng màu xanh nhạt, cô ở trong chất lỏng, nhưng không hề có cảm giác khó thở hay khó chịu. Ngược lại cảm thấy ấm áp thoải mái.
Cô nhắm mắt tiếp thu trí nhớ và nội dung truyện.
Kí thể có thân phận cực kì đặc biệt, vào khoảng hai mươi năm trước cô bị bệnh, não chết, trở thành người thực vật.
Cha mẹ cô là nhà khoa học, vì muốn để cô tỉnh lại, bắt đầu nghiên cứu gien người.
Cuối cùng, chế tạo ra một loại có thể thay đổi gien.
Bởi vì quá trình vô cùng phức tạp, nên chỉ có duy nhất một cái, vì thế, được tiêm vào cơ thể Điền Mật.
Gien của cơ thể Điền Mật thành công được thay đổi, nhưng người vẫn chưa tỉnh lại.
Thuốc vẫn còn chỗ thiếu sót, lại bởi vì cha mẹ Điền Mật tiếp tục nghiên cứu, sau đó xảy ra vụ nổ.
Toàn bộ thuốc bắn ra ngoài, trở thành độc bệnh. Phòng thí nghiệm của bọn họ ở dưới mặt đất, ngay tại một khu du lịch. Ngày thường có rất nhiều người qua lại, khi xảy ra vụ nổ, cha mẹ Điền Mật lập tức đưa Điền Mật rời đi, mà những người khác vô tình hấp thu độc bệnh vào trong cơ thể.
Thời điểm độc vào cơ thể hoàn toàn không phát hiện ra được, cho dù tới bệnh viện kiểm tra, cũng không tìm thấy bệnh.
Lâm Phi mở to mắt nhìn, trước mặt bản thân là một cái ống thủy tinh cực bự. Bên trong có nước màu xanh nhạt, còn có một cô gái trẻ tuổi.
Cô gái trợn mắt nhìn hắn, hắn tưởng rằng chỉ là nhân thể tiêu bản. Hắn nhấc chân đến gần bình thủy tinh, cô gái kia chớp chớp mắt. Dọa hắn phải lùi về phía sau hai bước. Hóa, hóa, hóa ra còn sống sao?!
Sau đó, cô gái nhìn hắn mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền, cực kì xinh đẹp.
Hắn thử tới gần quan sát, cẩn thận quan sát thân bình, suy nghĩ không biết có cái chốt mở nào hay không.
Hắn thật sự tìm thấy một cái nút ở phía dưới bình, hắn giơ tay mở chốt.
Chỉ nghe thấy rắc rắc một tiếng, cái bình không có gì thay đổi.
Hắn nghi ngờ đứng im tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm bình nghiệm.
Điền Mật có cảm giác chất lỏng màu xanh nhạt đang tự động chảy vào lỗ chân lông trên cơ thể cô, sau đó biến thàng một cổ năng lượng cường đại chống đỡ cho cô.
Khoảng nửa canh giờ sau, chất lỏng bị cô hấp thu hoàn toàn.
Điền Mật cảm thấy toàn thân tràn đầy sức sống, cô cúi đầu nhìn bàn tay mình, sau đó xòe bàn tay ra, đặt trên cửa kính.
Rắc rắc rắc rắc sau một loạt tiếng động, bình nghiệm liền vỡ vụn.
Điền Mật nhếch môi cười, cuối cùng cũng được tự do rồi. Cô hoạt động tay chân, bẻ bẻ cổ. Cả người không có chỗ nào không khỏe hết.
Điền Mật bước ra khỏi bình nghiệm, đi tới trước mặt Lâm Phi.
Cô nghiêng đầu đánh giá Lâm Phi, nếu như không có trí nhớ, cô tuyệt đối không tin người trước mặt, ánh mắt trong suốt, khuôn mặt tinh xảo, lại là đại nhân vật phản diện trong truyện đâu.
Thở dài, cô có chút không nỡ ra tay.
“Cảm ơn anh đã cứu tôi.” Bởi vì lâu lắm rồi mới nói chuyện lại, giọng nói của Điền Mật cực kì khàn, tốc độ nói rất chậm.