Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 97 : Lại thấy mạt thế nữ phụ nghịch tập (4)
Ngày đăng: 11:49 30/04/20
Editor: HD
Thôi, cứ thuận theo tự nhiên đi. Điền Mật vứt hết băn khoăn ra sau đầu, nhắm mắt lại, tiến vào giấc mơ.
- ---
Điền Mật cố gắng mở to mắt, trên đỉnh đầu không có ánh đèn, cô híp mắt. Đây là đâu?
Cô muốn ngồi xuống, nhưng phát hiện tay chân mình bị khóa lại, trên cổ tay cắm một cái ống, không ngừng hút máu của cô ra.
Cô giãy giụa, phát hiện bản thân không thể tránh thoát.
Cô chỉ có thể nghiêng đầu đánh giá xung quanh, một người đàn ông mặc áo khoác trắng đưa lưng về phía cô.
Cô nhíu mày đánh giá người đàn ông là Vệ Tư sao? Nhưng, vì sao Vệ Tư lại gầy như vậy?
Người đàn ông không để cô nghi hoặc quá lâu, nhanh chóng xoay người lại.
Hắn đeo khẩu trang, nhưng Điền Mật liếc mắt một cái liền nhận ra: “Lý Húc?!” Cô cực kì kinh ngạc trợn mắt, giọng nói hơi lớn tiếng.
Lý Húc tới gần bàn mổ, trong tay cầm dao phẩu thuật, hắn cong mắt, có thể thấy là đang cười với cô: “Điền Mật, chẳng phải cô nói vì A Phi cô tình nguyện dùng mọi thứ để trả giá sao? Hiện tại là lúc cần cô trả giá! Tôi phát hiện trong máu cô có một thứ, nếu dùng để nghiên cứu, có lẽ sẽ thay đổi được dị năng hệ thủy của A Phi. Nếu máu của cô tốt như vậy, có nghĩa là, hệ khí quản của cô, càng có giá trị, vì tránh ảnh hưởng tới thân thể cô, khiến cho thực nghiệm xảy ra trục trặc, tôi sẽ không chích thuốc tê. Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng nhanh tay, không làm cô thấy đau đâu.”
“Không! Không được làm như vậy!” Điền Mật mở to mắt nhìn, cảm thấy Lý Húc trước mắt không phải người cô quen biết.
“Lâm Phi! Tôi muốn gặp Lâm Phi, tôi muốn gặp Lâm Phi!” Tay chân Điền Mật đồng thời dùng sức, đầu gối cổ tay khuỷu tay cổ chân cổ tất cả đều bị trói lại, có lẽ sợ cô mạnh mẽ vùng vẫy không thể giải phẫu được.
Mặc dù không thoát được, nhưng vẫn khiến giường giải phẩu, rung ken két.
Trong lòng gọi 0051, nhưng 0051 không đáp lời, cô nóng nảy, nhiệm vụ còn chưa chính thức bắt đầu, còn chưa gặp mặt nam chủ nữa là! Chẳng lẽ cô phải chết ở đây sao?
Lý Húc hơi nhíu mày, thấp giọng nói: “Lâm Phi sẽ không gặp cô đâu!” Nói xong, không để ý Điền Mật vùng vẫy thế nào, lập tức dùng dao rạch bụng của cô.
Điền Mật trợn mắt: “Là ngươi giở trò quỷ?!” Cô tức muốn điên lên, nhưng suy nghĩ cẩn thận, dù gì cũng là ý tốt của 0051.
Cô nằm xuống giường một lần nữa, bốn phía hết sức im ắng, cho nên bất cứ tiếng động gì cũng có thể dễ dàng nghe thấy.
Mà tiếng động phòng kế bên càng rõ ràng hơn.
Điền Mật thở dài, trong đầu đều là cảm giác đau đớn khi bị giải phẫu.
Cô ngược lại muốn cảm ơn 0051, hiện tại, cô đã có thể ra tay được rồi.
Hôm sau, đến tận chiều Lâm Phi và Lý Húc mới ra khỏi phòng.
Trong lòng Điền Mật đã sớm tính toán giải quyết hai người này thế nào, nếu như lập tức giết chết, đối với những thống khổ kí thể chịu đựng, quá là lời cho bọn họ.
Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy bản thân không cần phải ra tay, cô chỉ cần sai tang thi tấn công bọn họ là được rồi.
Dị năng hệ thủy của Lâm Phi ở cấp thứ nhất hoàn toàn không có sức lực chiến đấu, Lý Húc không có dị năng, có thể nói là trói gà không chặt.
Lâm Phi muốn đi tìm đồ ăn, Điền Mật lợi dụng cơ hội này, tất nhiên gật đầu đồng ý, vì thế ba người ngồi xe rời khỏi khách sạn.
Bọn họ đến một siêu thị khá lớn, Lâm Phi kêu Điền Mật đi xuống trước đuổi tang thi. Điền Mật nhẹ nhàng gật đầu, xuống xe đuổi tang thi đi.
Lúc này Lâm Phi với Lý Húc mới xuống xe, Điền Mật quay đầu nhìn hai người vô cùng thân thiết, nhìn sang Lý Húc đi lại có chút mất tự nhiên, nhếch môi cười cười.
“Mật Mật, đuổi hết đám tang thi đi chỗ khác rồi sao? Bên trong có còn không?”
Điền Mật lắc đầu: “Không đâu, tôi mới nhìn, rất sạch sẽ.”
“Ừ, tôi với Lý Húc đi vào trong xem, cô ở ngoài trông chừng, nếu có người đến, thì gọi đám tang thi về lại.”