Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ

Chương 17 : Điệu ballet trên mũi dao (5)

Ngày đăng: 09:58 18/04/20


“Về rồi à.” Ba người đằng trước đã lên lầu hai, Gaea đang nằm trên sân thượng, nhìn thấy người tới, trên khuôn mặt lạnh giá tinh xảo như đá cẩm thạch bóng loáng lộ ra nét mặt có thể xem là vui vẻ.



“Vâng.” Thea và Tịch mặt đầy tươi cười. “Lão đại tụi em về rồi.”



Tạ Du thì không thèm để ý Gaea, một mình ngồi xuống, bắt đầu nghịch con mèo đang nằm trên đùi Gaea giờ đã nằm bên chân hắn.



Ánh mắt Gaea vẫn không rời người hắn, thấy hắn không để ý tới mình, cũng không có vẻ giận, ngược lại chủ động ngồi dậy đi tới bên Tạ Du, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của hắn.



“Ngồi chỗ anh kìa, có dù.” Giọng nói lạnh mà lại chẳng lạnh lùng.



Tạ Du vươn tay ngăn tay y, sau đó đứng lên đổi chỗ ngồi xuống như hoàn toàn không chú ý tới mấy ánh mắt giết người đang nhắm vào mình, vừa tiếp tục sờ mèo vừa lầu bầu.



“Mày nói có đáng khinh không, không phải ngủ với tao vài lần thôi sao? Còn tưởng tao là của ai đó.” Ôm con mèo, như là muốn tâm sự với nó. “Tự dưng có người thích lại không cần, chán ngắt tìm tội, hì hì.”



Cười con mèo hai tiếng, sau đó thả nó đi.



“Thật đáng khinh, tao còn nhìn không được.”



“Tạ Du!!!” Gaea còn chưa phản ứng, hai người khác đã xông lên, là Lý Đức đang nằm cùng Gaea và vừa đi lên Tịch.



“Đừng động vào hắn.“ Gaea lại vươn tay cản bọn họ.



“Lão đại sao anh phải chịu đựng hắn như vậy?” Lý Đức là mỹ nhân ngũ quan xinh đẹp, giờ cả mặt đều nhăn lại. “Không phải là thứ hàng mở chân với đàn ông sao??”



Bốp một tiếng, Gaea tát vào mặt Lý Đức, rất nhẹ, lại phát ra một tiếng rất rõ.



Một mảnh lặng im.



“Thật xin lỗi, lão đại, em nói quá lời rồi.” Một lát, tỉnh táo lại Lý Đức cúi đầu.



“Em cũng vậy.” Tịch làm cái mặt quỷ, sau đó cùng Lý Đức ngồi trở lại ghế.



“Hừ!” Tạ Du chỉ hừ lạnh một tiếng, xoay người đi xuống lầu.



Mãi khi Gaea nhìn thấy hắn biến mất tầm mắt, mới quay lại nói với Bành Tri Hàn.



“Ngại quá. Để các cậu chê cười rồi.”
Tô Tuyền nghe trong lòng chấn động, chẳng lẽ khi đó Gaea giúp như vậy thật ra là vì Tạ Du?



Thở dài, Gaea nhìn phương xa.



“Du… hắn là người rất tốt.”



Tô Tuyền một chút cũng không tin.



“Tôi biết cậu không tin.” Gaea cười khẽ. “Thật ra ngay cả thành viên Chaos cũng không từng vào phòng tôi.”



“Sao là tôi?”



“Tôi cảm giác cậu có thể hiểu tôi. Cái đau đớn rõ ràng yêu nhau lại không thể bên nhau.” Gaea vẫn cười, nhưng một cảm giác bi thương nặng nề chảy trong y.



“Cho nên cậu tin tôi, bảo tôi giúp cậu?” Tô Tuyền không xác định phải hỏi.



“Ừ.”



“Được rồi.” Tô Tuyền gật đầu.“Nhưng cậu phải nói cho tôi biết… ”



Không đợi hắn nói xong, Gaea liền ngắt lời hắn.



“Chuyện cô gái đó tôi thật xin lỗi. Tôi không nghĩ nó sẽ ra tay thật.”



“Cậu quả nhiên biết.”



“Tôi cam đoan với cậu, nó sẽ không bao giờ thế nữa. Nó đã đồng ý với tôi.”



“Vậy Cẩn cùng dì Trần thì thế nào?”



“Sau khi buổi biểu diễn hoàn thành, tất cả sẽ có đáp án.” Gaea nhẹ nhàng nở nụ cười, yêu khí lờ mờ lại bắt đầu tràn đầy người y.



“Tôi tin cậu.”



“Cám ơn.”