Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ

Chương 77 :

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Xuống xe, liền nhìn đến biệt thự màu trắng sừng sững trước mắt.



Bên tai, vẫn vang vọng tiếng hải triều. Lại trở lại nơi sống một năm rưỡi này, Tạ Du lại chỉ cảm thấy trong đầu tràn đầy, gần như tràn ra.



“Gaea.” Quay đầu lại, nhìn dáng người thon dài mảnh mảnh trên cổ vẫn cột băng vải phía sau, Tạ Du cười.



“Mừng trở về!”



“Ừ.” Môi đỏ mọng mím chặt, ôm chầm anh chàng cao bằng mình trước người, Gaea ôm mặt hắn, hôn xuống.



Hai người gặp ai? Là như thế nào lên lầu? Vào phòng?



Những thứ này, Tạ Du không còn nhớ rõ.



Từ nụ hôn kia bắt đầu, tế bào cả người cứ như đều bắt đầu thiêu cháy. Trong đầu rừng rực lửa, hỗn loạn, cái gì cũng không nhớ ra.



Khi ý thức được mình, đã cùng Gaea lăn trên giường phòng hắn, môi lưỡi quấn quýt nhau, thân thể ôm chặt nhau, như không cách nào chia cắt.



“Uhm… Du…” Tiếng gọi nóng bỏng, từ trong môi đỏ mọng không ngừng tràn ra. Nghe đến Tạ Du miệng khô lưỡi khô, trước mắt đỏ tươi.



Hình như rốt cuộc chịu không nổi nữa, Tạ Du bật dậy, ngồi trên người Gaea, vừa lau chất lỏng bên môi, vừa bắt đầu cởi quần áo mình.



“Du?” Muốn ngồi dậy theo lại bị Tạ Du đè nặng, Gaea đầy nghi hoặc nhìn chàng trai mặt đầy tình sắc nhưng vẫn kiêu ngạo trên người.



“Anh bị thương còn chưa lành. Để em tới.” Mắt nhìn thẳng mỹ nhân dưới thân, nhìn thấy sắc màu xinh đẹp trong đôi mắt anh, nhìn hình ảnh của mình. Tạ Du chỉ cảm thấy phía dưới của mình đã cứng đến muốn nổ tung.



Vội vàng cởi bỏ quần áo, lộ ra lồng ngực cường tráng, Tạ Du liền bắt đầu cởi quần mình. Chỉ kịp kéo quần ngoài và quần lót tới đùi. Hắn liền gấp không chờ nổi kéo khóa kéo Gaea, cầm thứ cũng cứng thẳng lớn kinh người. Hai chân áp xuống định ngồi xuống.



“Du! Đừng như vậy!” Bị hành động của Tạ Du dọa sợ, Gaea bỗng đẩy hắn ra. “Như vậy em sẽ bị thương!”




Tối nay trăng tròn vành vạnh.



Như là đã trải qua bão tẩy lễ, trên bầu trời đen như mực, treo vầng trăng tròn hết sức nổi bật sáng tỏ.



Trên đường đi về nhà, cao lớn đẹp trai Tần Thiên vẫn mang nụ cười thoải mái.



“Rốt cuộc kết thúc một vụ án!” Thở ra một hơi, thoải mái nhìn bầu trời đêm.



Trong đầu, đột nhiên hiện ra thiếu niên xuất trần trong tấm ảnh.



“Kỳ lạ, mình gặp người này ở đâu nhỉ?” Sờ cằm, trên mặt thành thục của Tần Thiên đầy nghi hoặc.



“Thôi, đi mua gói thuốc trước.”



Lại đi ngang qua cửa tiệm 7-11 nhỏ. Trên mặt tuấn lãng Tần Thiên đầy ý cười, đi vào.



“Hoan nghênh quý khách.”



“Chào cậu, tôi muốn một gói Thất Thất Lang mềm hồng.”



Màn đêm đã buông xuống, ánh trăng sáng sủa rải khắp mặt đất.



Chiếu lên tình nhân nóng bỏng, cũng chiếu lên dã thú hung ác.



Nàng công bằng, bình tĩnh, không bất công nhìn mặt đất trầm lặng.



Mặc kệ tất cả chuyện hạnh phúc bi thương xảy ra ngay dưới mắt.