Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ
Chương 79 :
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
“Ôi đệt, đau chết!” Họ Tạ nào đó vừa đỡ eo vừa từ trong WC đi ra, nhe răng nhếch miệng kêu rất lớn.“Tối nay tuyệt đối không cho làm!”
Đảo mắt, nhớ tới đôi môi hồng mê người và lời yêu bỏng cháy của Gaea, trên mặt anh tuấn Tạ Du có một chốc thất thần.
“Thôi, làm thì làm. Nhưng tuyệt đối không ở trong bồn tắm nữa. M* nó cái bồn rất trơn, làm mình mỗi lần đều thật vất vả. Bị đâm đến không nắm được thành bồn.”
Bĩu môi, không chút ý thức mình nói dâm đãng đến thế nào, Tạ Du nhớ lại mỗi ngày đều cuồng yêu mạnh mẽ.
“Hừm, thật ra như vậy rất tốt, lại không mệt, còn có thể thoải mái. Mình nhất định phải đề nghị Gaea dùng nhiều vào.”
“Về phần KY, thật ra liếm liếm là được, cái mùi đó rất kỳ lạ.”
Nhăn mũi, Tạ Du vẫn đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề kỳ quái nào đó.
“Bạn học, xin hỏi một chút.” Mãi đến khi một giọng nói nhẹ nhàng thoải mái, kéo hắn từ trong trầm tư ra.
“Hm?” Quay đầu, phát hiện là một thiếu niên mang mũ lưỡi trai, đè vành nón xuống rất thấp. Tuy hơn một nửa mặt cậu ta đều bị che khuất, nhưng không giấu được khí chất xuất trần làm để người ghé mắt.
“A, thật ngại quá. Mình đi ra ngoài nhanh quá quên mang di động.” Thiếu niên hình như có chút ngại, giọng nói rất nhỏ. “Mình có thể mượn di động cậu gọi cho bàn cùng phòng, bảo cậu ấy cầm tới giúp mình không?”
“Được chứ!” Hào phóng lấy di động ra cho thiếu niên, Tạ Du hoàn toàn không nghĩ tới chuyện ăn trộm di động. Dù sao mất, Gaea nhất định sẽ lập tức mua cái mới cho hắn.
“Cám ơn cậu!” Thiếu niên mặt đầy hưng phấn, cầm di động Tạ Du liền bấm số.
Sau đó, chỉ thấy cậu ta nhìn chằm chằm màn hình, chờ đợi.
“A, xong rồi, chắc là cậu ấy xuống lầu rồi.” Đợi đến khi ánh sáng màn hình biến mất tự động cắt đứt, thiếu niên vẫn không gọi được. “Có nên gọi lại lần nữa thử xem không đây?”
“Gọi lại lần nữa đi, có lẽ là không nghe thấy, hoặc là đi WC rồi!” Tạ Du nhìn cậu ta nôn nóng như vậy, liền ra chủ ý.
“Sao?” Lão tôn phụ trách đóng cửa hỏi.
“Không có gì bất thường.” Lão Cao đầu ngoáy mũi. “Đi, chúng ta đi uống một chén.”
“Được!”
Hai người liền kề vai sát cánh, hát nhỏ rời khỏi khu vực bến cảnh hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Rất nhanh, toàn bộ bến tàu rơi vào trong yên lặng. Chỉ có tiếng chuột chít chít thỉnh thoảng chạy qua, dấu hiệu nơi này còn có vật sống.
“Em ở trong lòng anh…”
Đột nhiên, tiếng nhạc đó lại lần nữa vang lên.
Một con chuột qua đường bị âm thanh hấp dẫn, nó không biết đó là cái gì. Theo bản năng, nó theo âm thanh mà đi.
Nó ở trong đống kho hàng.
Giống với những nhà kho khác, có mái vòm bạc tròn và cửa sắt, trông nhà kho không có bất cứ chỗ đặc biệt.
Trừ thứ bên trong đó ra.
Khác với những kho hàng chất đầy hàng hóa. Nhà kho này, không biết là vì người chủ hay bỏ hoang từ lâu, bên trong chỉ có một ít thứ linh tinh.
Trong không gian kín đã lâu không sử dụng, chỉ có một cửa thông gió nhỏ trên vách, vài tia sáng mờ nhạt đi vào.
Chiếu lên người đàn ông bị treo ngược trong nhà kho.