Cầm Hóa Nhiếp Bất Phàm

Chương 13 : Ngọt ngào không muốn,muốn ăn đòn

Ngày đăng: 07:40 19/04/20


Edit: Mimi

Beta: Lam Yên



*****



Một ngày xuân tháng ba, Hinh Chiếu viên chính thức nghênh đón cầu thân… khụ, là nghênh đón khách đến yến hội, đám nam thanh nữ tú tụ tập ở thành Khê Sơn liền tấp nập tới tham dự.



Ba người Nhiếp Bất Phàm ăn diện đến là rực rỡ… chuẩn bị một thân chỉn chu đi tới Hinh Chiếu viên, tất nhiên trang phục đều do Trương Quân Thực cung cấp.



Lý Dực ban đầu vốn định ở lại. Sở dĩ hắn muốn ở lại Kê Oa Thôn là vì muốn tránh chuyện phiền toái này, đương nhiên không lý nào lại đi.



Nhiếp Bất Phàm nói, “Ta sao nỡ lòng để một mình ngươi cô đơn ở lại trong thôn?Đi đi, ta sẽ bảo vệ ngươi. Ngươi không muốn bị Thiên nữ nhìn trúng, ta đây có thể cam đoan không để cho nàng nhìn thấy ngươi. ”



Lý Dực vẫn lắc đầu, “Không cần, nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện, đến đó ta còn phải đối mặt với Lý Hoài, đến lúc ấy muốn rời đi cũng khó. ”



“Lý Hoài?” Nhiếp Bất Phàm cười tít mắt nói, “Không cần lo lắng, nếu đã cùng đi, tất nhiên sẽ cùng về, chúng ta chính là ba Kê Oa đại hiệp thượng thỉ vô song (đạp phân vô số). ”



Trương Quân Thực một lời cũng không nói lặng lẽ quay sang chỗ khác. Khẩu khí của Lý Dực càng thêm cương quyết không gì lay chuyển được, cự tuyệt nói, “Không đi. ”



Lại còn Kê Oa tam hiệp, phải mất mặt bao nhiêu mới dám trưng lên cái danh hiệu này!



Nhiếp Bất Phàm vỗ vỗ bả vai Lý Dực, thở dài nói, “Là ân nhân cứu mạng của ngươi, ta cũng không cần ngươi báo đáp, chẳng những cho ăn cho mặc, còn kiêm luôn làm ấm giường. Ngươi có thể không cần ghi nhớ trong lòng, muốn làm gì thì làm, ta cũng không ý kiến, thật đấy. Ai bảo ta là một người tốt cơ chứ?”



Trương Quân Thực vô thanh vô tức lùi về sau vài bước, sau đó dành cho Lý Dực một ánh mắt hết sức thông cảm.



Sắc mặt Lý Dực xanh mét, cả người cứng đờ.



“Được rồi, ngươi ở lại đi. ” Nhiếp Bất Phàm hào phóng nói, “Để tránh cho ngươi quá mức tịch mịch, ta sẽ để huynh đệ tỉ muội gà ở cũng ngươi. ”



Sắc mặt Lý Dực càng thêm khó coi.



Nhiếp Bất Phàm còn bổ sung thêm một câu, “Không cần quá cảm động, ai bảo ta là một người tốt cơ chứ?”



Lý Dực im lặng hỏi trời xanh, tại sao hắn lại gặp phải một tên như vậy?Hắn có thể quay về lúc hấp hối kia một lần nữa không?



Kết quả đoán cũng ra, Lý Dực đành thỏa hiệp, khuất phục dưới dâm uy của vị ân nhân cứu mạng tự xưng là người tốt này.



Bất quá thiệp mời của hắn vẫn còn ở trong tay Lý Hoài, nếu hắn muốn đi vào Hinh Chiếu viên thì phải quay về quán trọ lúc trước đã dừng chân. Vì thế sau khi ba người đi vào thành Khê Sơn liền chia tay, Lý Dực đi lấy thiệp mời, hai người Nhiếp Trương đi tới Hinh Chiều viên.


“Ta vô cùng vô cùng yêu thích ngươi!”



Nói xong câu đó, Nhiếp Bất Phàm bất thình lình ôm lấy cổ Lý Hoài, chuẩn xác nhắm ngay miệng hắn mạnh mẽ hôn xuống.



Lý Hoài đại não trống rỗng.



Xung quanh một mảnh lặng ngắt như tờ.



Nhiếp Bất Phàm vòng tay qua thắt lưng hắn, siết chặt, cho hắn một cái hôn nồng nhiệt đúng tiêu chuẩn, ước chừng hôn tới một phút.



Hai nam nhân liền xuất sắc diễn hết một hồi cơ tình ngay trước mắt mọi người.



Khi buông tay ra, toàn thân Lý Hoài đã hóa đá, chỉ cần Nhiếp Bất Phàm vươn ra một ngón tay chọc chọc, tưởng chừng như hắn có thể lập tức hóa thành tro bụi tiêu thất vào không gian…



Nhiếp Bất Phàm lắc lắc đầu, “Cứ như vậy còn muốn để ta làm tùy tùng của ngươi, ngươi nổi hứng “Thụ” sao?”



Ngay sau đó, hắn đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, thập phần khí phách nói, “Lý Hoài là nam nhân của Lý Tiêu Dao ta, Thiên nữ kén rể, cũng không cần tính đến hắn. ”



Trong lúc nhất thời, Nhiếp Bất Phàm nhận được rất nhiều ánh mắt thán phục.



Hắn phẩy phẩy ống tay áo, tiêu sái rời đi.



Một màn này, Trương Quân Thực chiêm ngưỡng từ đầu đến cuối. Vốn là tò mò, sau đó lại vì Lý Hoài không sợ chết dám đi trêu chọc Nhiếp Bất Phàm mà bi ai mặc niệm, đến cuối cùng lại chứng kiến Nhiếp Bất Phàm thế mà đi hôn môi Lý Hoài, Trương Quân Thực mới cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng không hiểu vì sao mà buồn bực đến giật mình, thậm chí hắn từng có xúc động muốn bước tới tách bọn họ ra.



Chẳng những Trương Quân Thực có loại cảm giác này, mà Lý Dực vẫn luôn ẩn náu ở vách tường gần đó bí mật theo dõi cũng có chút hối hận. Vì sao chính mình lại không sớm ra mặt chứ?Hắn không quan tâm việc Lý Hoài bị dạy dỗ, cũng không để ý tới việc danh dự gia tộc bị hao tổn. Những đồn đại râu ria xung quanh danh gia vọng tộc từ trước đến nay đều không thiếu, việc này không ảnh hưởng nhiều.



Nhưng hắn không thoải mái chính là Nhiếp Bất Phàm vậy mà dám hôn môi kẻ khác, phi thường không thoải mái!!!



Kết quả của chuyện này chính là, chuyện yêu đương giữa Lý Hoài – thiếu công tử của Lý thị và nam tử bí ẩn Lý Tiêu Dao, trong một thời gian ngắn đã truyền khắp Hinh Chiếu viên.



Trước đó người tới tham gia yến hội ai cũng xuất thân bất phàm, còn đến từ khắp đại giang nam bắc, có thể tưởng tượng chỉ sau đó không lâu, thanh danh Lý Hoài sẽ vang khắp ngũ hồ tứ hải.



Còn về phần Lý Tiêu Dao?Ngang trái trò đời đổi trắng thay đen, hắn lại thành một trang hảo hán.



Ngày hôm sau, Lý Hoài đương nhiên không còn xuất hiện. Hắn rất có thể đang âm thầm ở trong bóng tối tìm sát thủ…