Cầm Hóa Nhiếp Bất Phàm

Chương 33 : Trứng nở Trương Tam công lược

Ngày đăng: 07:40 19/04/20


Edit: Mimi

Beta: Lam Yên



*****



Ngày hôm sau, Lý Dực vác một vẻ mặt táo bón rời khỏi phòng Nhiếp Bất Phàm. Trong một thời gian, có lẽ hắn sẽ không dám quay lại.



Trương Quân Thực biết được tình hình, hiếm thấy mà cười đến vô cùng kém phúc hậu. Ai bảo tên khốn kia cư nhiên dám đánh ngất hắn?Chỉ có thể dành tặng hai chữ: đáng – đời mà thôi!



Nhiếp Bất Phàm tạm thời không còn có nguy cơ thất thân thêm lần nữa, khỏi phải nói hắn có bao nhiêu sung sướng thoải mái trong lòng. Đám người Thiên nữ, Tư Thần Vũ, Thẩm Mộ Nhiên và Lý Hoài nhìn mà nóng máu. Thường xuyên bị người tới lải nhải quấy rầy khiến cho ăn không ngon, ngủ không yêncòn chưa nói, đã vậy lúc nào cũng phải đề phòng ‘Thiên ngoại phi mao’(*). (*) Thiên ngoại phi mao: lông gà từ trên trời phóng xuống ngập đầu.



Tư Thần Vũ nói với Lý Dực và Trương Quân Thực, “Ngày thường thấy các ngươi quan hệ tốt như vậy, tại sao không biết trông coi hắn?”



Lý Dực lạnh mặt, toàn thân toát ra một mùi hắc ám.



Trương Quân Thực thì cười như xuân về hoa nở, tỏ vẻ sẽ tiếp thu phê bình.



*****



Hôm nay, sau khi đi hóng gió trở về, Nhiếp Bất Phàm đột nhiên nhìn thấy một quả trứng gà ở bên trên cái gối.



Hắn trong lòng cảm thấy kì quái. Dưới sự giáo huấn của hắn, đám gà mái đã rất lâu không dám lên giường đẻ trứng. Vậy trước mắt là chuyện gì xảy ra?



Hắn vươn tay nhặt quả trứng lên, trong lòng bàn tay truyền đến một xúc cảm ấm áp. Bên trong quả trứng gà dường như có cái gì đó chuyển động, chầm chậm mà hữu lực.



Chẳng lẽ đây là một quả trứng được thụ tinh?Gà bên trong đã thành hình rồi?



Nhiếp Bất Phàm giơ quả trứng lên, soi soi ánh sáng mặt trời, mơ mơ hồ hồ nhìn xuyên vào.



Sau đó hắn tùy tiện nhét quả trứng vào trong ngực, chuẩn bị đi tìm một con gà mái để ấp trứng.



Đúng lúc này, Trương Quân Thực đi tới, cười nói, “Nhiếp Bất Phàm, có rảnh không?Cùng ta về khách điếm một chuyến xem tình hình như thế nào đi?”



“Chuyện gì?”



“Lần trước không phải ngươi đem bán công thức làm trứng luộc nước trà cho ta sao?Trong điếm đã dựa theo công thức nấu ra nồi đầu tiên rồi, nhưng nồi này không định bán, trước hết muồn cùng ngươi ăn thử. ”



“A, vậy sao?Được, đi thôi, nhanh chóng lên đường để trước đêm tối còn kịp trở về. ” Nhiếp Bất Phàm lôi lôi kéo kéo Trương Quân Thực đi ra ngoài.



Vừa vặn Lý Dực và Tư Thần Vũ cũng mới xuất môn, ước chừng một lúc lâu nhất định không thể tới tìm người.



Hai người đi tới điếm của Trương gia, tiểu nhị mang trứng luộc nước trà đã lột vỏ đưa vào trong phòng, còn mang thêm một hũ rượu ngon và mấy đĩa điểm tâm.



“Như thế nào?Mùi vị có được không?” Trương Quân Thực hỏi.


Trương Quân Thực búng trán hắn, nghiêm túc nói, “Ảo tưởng là không tốt. ”



“…”



“Được rồi, ta đi gọi người chuẩn bị nước ấm rửa mặt chải đầu, sau khi ngươi sửa soạn xong thì cùng nhau dùng bữa đi. ” Trương Quân Thực thành thật hôn lên mắt hắn, sau đó đứng dậy rời đi.



Nhiếp Bất Phàm nằm vật xuống giường, một mặt tru lên như sói hoang, mặt khác điên cuồng lăn lộn. Như thế nào đề phòng Lý Tứ, lại không đề phòng Trương Tam?



Từ từ, không đúng!Nhiếp Bất Phàm xoay người ngồi dậy. Tại sao thời điểm này Vương Thi Thiện không xuất hiện?Chẳng lẽ tên này còn phải chọn người mới xuống tay?Với Lý Dực thì cẩn thận chú ý, còn với Trương Quân Thực thì lại mặc kệ sao?Không phải hắn trốn trong vách tường chứng kiến trọn vẹn đêm qua đi?



Nhiếp Bất Phàm cảnh giác nhìn xung quanh, xác định không có thân ảnh khả nghi nào mới thở phào nhẹ nhõm. Hay là Vương Thi Thiện căn bản không cùng xuất môn?



Nhiếp Bất Phàm đã quên mất một vấn đề, lúc trước hắn chính là nói “trong thôn” phải theo sát bên người bảo hộ hắn. Với tính cách của Vương Thi Thiện mà nói, tuyệt đối là chấp hành cực kỳ chính xác.



Hắn tức giận mặc lại y phục, quyết định sau khi trở về sẽ lấy bộ kinh thư kia ra làm giấy đi nhà xí.



Đúng lúc này, bên tai truyền đến một tiếng “rắc”, tựa hồ như có cái gì đó nứt vỡ.



Nhiếp Bất Phàm nhìn về phía phát ra tiếng động, chỉ thấy bên trên quả trứng gà đặt trên cái tủ đầu giường xuất hiện một đường nứt.



Hắn ngạc nhiên tiến lại gần, lẩm bẩm nói, “Như vậy mà cũng có thể nở ra gà con?”



Trứng gà tuy rằng có thể ấp nở ở điều kiện nhân tạo, nhưng cũng đòi hỏi một nhiệt độ ổn định, dưới điều kiện nhiệt độ không khí thấp hơn hai mươi độ thì tuyệt đối không thể nở trứng.



Nhưng tình huống trước mắt này, gà con đúng là đang chuẩn bị tách ra khỏi vỏ.



Nhiếp Bất Phàm trừng lớn con mắt, chăn chú nhìn theo từng biến chuyển của quả trứng. Khi vỏ trứng chầm chạm tách ra, phía bên trong từ từ lộ ra một vật thể đầy lông tơ mềm mượt.



Đây là… một con khỉ?Một con khỉ nở ra từ quả trứng gà?



Nhiếp Bất Phàm ngây dại!







Lời tác giả:







Điều 5, trứng thụ tinh tại Kê Oa thôn, nếu được ấp nở ở ngoài thôn thì con sinh ra sẽ hoàn nguyên hình hài cơ thể mẹ. Nghĩa là, trừ khi bản thể cha mẹ đích thực là gà, bằng không trứng nếu như nở ở bên ngoài, động vật khi quay lại Kê Oa thôn sẽ không biến lại thành gà nữa.







Mimi: Trương Tam là đỉnh cao của phúc hắc :))) *tung bông*