Cẩm Lý Tiểu Hoàng Hậu

Chương 2 :

Ngày đăng: 12:27 30/04/20


Đỉnh xe ngựa màu tương tử chậm rãi chạy vào kinh thành, lập tức đi tới Vĩnh Ninh.



" Xem như đã trở về.” Nha hoàn nhìn phía trước không xa thấy Lý gia,nhẹ nhàng thở ra.



“cô nương này quả thật là 1 kẻ ngốc, dọc theo đường đi chỉ lo ăn uống ngủ, ngược lại cũng bớt việc.” một nha hoàn khác cười lên tiếng.



Chớp mắt xe ngựa tới ngoài cửa lớn Lý gia, bọn nha hoàn nhìn ra ngoài, liền thấy lão phu nhân mang theo các con dâu, dắt nha hoàn lớn tuổi, ở trước cửa đứng đợi.Mấy nha hoàn vội thu hồi tâm tư.Các nàng suýt nữa đã quên, bên trong xe ngựa là cô nương ngốc, chính là đưa đi tiến cung làm nương nương.Ngay cả lão phu nhân đều bày ra tư thế cung nghênh, các nàng còn trêu ghẹo, nói lời nói vui đùa cô nương này, nếu mà chủ tử nghe thấy được, lột một lớp da đều là rất nhẹ. Bánh xe ngựa di chuyển kẽo kẹt, cuối cùng dừng lại ở ngoài cửa Lý gia.Lão phu nhân cười hiền hoà mà đi lên trước, ngay sau đó hai đại nha hoàn vén rèm xe lên,đỡ cô nương ngồi bên trong ra.



Dương yêu Nhi ngẩng đầu, ngây thơ đánh giá dinh thự trước mặt. Cửa môn kia thật cao nha.Hai bên tượng đá ngồi xổm cũng thật lớn nha.Bên cạnh vây quanh cũng thật nhiều người nha. Còn không đợi nàng đang ngây thơ phục hồi tinh thần lại, lão phu nhân liền đỡ nàng cẩn thận, cười nói: “thật là 1 cônương xinh đẹp,trên đường đi chắc mệt mỏi. Trước tiên tắm gội cho hết mệt, rồi đổi 1 thân xiêm y sạch sẽ .”



Dương yêu Nhi không lên tiếng.



Lý lão phu nhân thấy sắc mặt nàng không sợ hãi, ngay cả ánh mắt cũng không có một tia biến đổi, lập tức càng cảm thấy tiểu cô nương này không thể đối đãi chậm trễ.



Mấy phụ thân Lý gia vây quanh Dương yêu Nhi đi về hướng Thu Hương viện, ngày thường khách quý sẽở đây.. Mấy nha hoàn lão mama hầu hạ nàng tẩy rửa đi một thân bụi đất, lại thay xiêm y mới tinh, rồi sau đó chải đầu cẩn thận cho nàng, búi tóc sơ thành song hoàn, lại cho nàng đeo thoa hoàn, vẽ chân mày, son môi.Dương yêu Nhi ngồi ở chỗ kia, tùy ý cho bọn họ đùa nghịch.



“cô nương thế nào lại không có lỗ tai? không thể nào mang hoa tai.” Nha hoàn kinh ngạc nói.



Lão mama nghe vậy liền muốn đi lấy kim, Dương yêu Nhi thoáng nhìn cây kim, không chút nghĩ ngợi liền giơ tay bưng kín đầu.



“đã xong,đều đi xuống đi.” Đại phụ thân Lý gia đi đầu đẩy cửa đi vào, đuổi lão mama cùng nha hoàn, sau đó nàng đi đến bên người Dương yêu Nhi, thân thiết đỡ lấy cánh tay Dương yêu Nhi, đem nàng nâng lên, nói: “cô nương có đói bụng không? không bằng trước tiên dùng chút thức ăn?”Dương yêu Nhi gật đầu.



Mấy phụ thân Lý gia, liền cùng nhau bồi Dương yêu Nhi dùng cơm.




Thiếu niên nhìn chằm chằm vào cửa nhìn xem, ở cửa treo chiếc rèm mỏng. Hình ảnh dưới rèm liền hiệnra bóng dáng của thiếu nữ.



Thân hình thiếu nữ gầy, một mình đứng ở đó.



Chỉ thấy bóng dáng, thiếu niên nhìn cũng không thấy khác, hắn chỉ nhìn thấy nàng búi tóc sơ song hoàn, song hoàn đứng ở trên đầu nàng, tựa hồ duỗi tay túm chặt nhẹ nhàng, là có thể đem nàng toàn bộ đều đem tới, Giống cái gì?



Thiếu niên nhớ khi bảy tám tuổi, phụ hoàng cho người xách con thỏ tới trước mặt hắn.



Lỗ tai con thỏ vừa cao vừa lớn, đứng thẳng ngơ ngác ở trên đầu, ngốc không thể nào nói.



“không cần dập đầu, đưa nàng trở về đi.” Thiếu niên nói.



Tiếng nói của hắn khàn khàn lại lãnh đạm, mang theo một cổ lạnh làm cho người ta lạnh thấu tâm xương.



Tác giả có lời muốn nói: 【 hung ác nham hiểm hung ác chiếm hữu dục cường đến biến thái nam chủ X tiểu ngốc tử lớn lên cùng thiên tiên dường như nữ chủ 】



↑ như vậy ghép đôi ↑



*tương tử: màu tím



*bộ giáp: mấy cái ngón tay dài dài mà nương nương hay đeo lm trang sức