Cam Tâm Tình Nguyện Lên Thuyền Giặc

Chương 15 :

Ngày đăng: 03:55 19/04/20


Đàn ông khi cãi nhau với phụ nữ, mười người thì đến bảy tám người thích dùng làm tình để giải quyết vấn đề. Hà Nhất Triển cảm thấy chỉ cần Ngôn Hâm vẫn chưa chịu thua, thì chuyện này còn chưa giải quyết xong!



Nhưng Ngôn Hâm nào có nghĩ như thế? Bởi ngay từ đầu cô đã thể hiện rõ ràng mình vô cùng tò mò về dáng người rắn chắc của Hà Nhất Triển, bình thường anh có ăn đậu hủ, cô cũng ỡm ờ tiếp nhận, cho nên chẳng cần phải nói quá nhiều để biểu đạt cảm xúc, mà cứ đi qua con đường tiếp xúc da thịt là có thể đạt tới hiệu quả trăm phần trăm. Cô đã không còn tức giận nữa, nhưng vì được chiều hư quen rồi nên không thể dễ dàng mềm lòng được, thế là cô chỉ có thể dùng cách thức kỳ quặc này để chịu thua.



Nếu là bình thường, Hà Nhất Triển nhất định mừng như điên, yêu chết phương pháp này. Nhưng giờ phút này anh vẫn phải giữ lại chút lý trí, khó khăn hỏi cô gái nhỏ đang đè lên người mình: "Tiểu Hâm, em chắc chắn không?"



Ngôn Hâm kéo bộ váy trên người, để lộ nội y bao lấy hai bầu ngực mềm, đưa một ngón tay kéo dây áo lót xuống, để hai bầu vú thoát khỏi trói buộc, rung rinh trong không khí. Biểu cảm bình thản của cô lúc này vô cùng xứng với động tác quyến rũ ── đây là muốn lật trời phải không?!



Cô cúi đầu, học theo anh từ vẻ mặt cho tới động tác, thong thả cúi xuống hôn lên môi anh.



Bị hình ảnh trước mắt làm sục sôi máu nóng, Hà Nhất Triển vội đưa hai tay mạnh mẽ xoa bóp ngực cô, vừa kẹp vừa kéo đầu v* đã hơi cương lên. Nhìn hai điểm nhỏ càng ngày càng cương cứng giữa hai ngón tay, cứng đến mức anh có thể một ngụm nuốt trọn.



"A......" Ngôn Hâm dừng động tác vì đau, vội kéo giật tóc để anh dừng lại nhưng lại làm anh càng thêm kích động, miệng phát ra tiếng chậc chậc không ngừng. Dường như vẫn chưa thỏa mãn, Hà Nhất Triển còn dùng tay ép hai bầu vú của cô lại, tạo ra một khe rãnh thật sâu, rồi ngậm cả quả mâm xôi vào trong miệng.



Hà Nhất Triển nhổm nửa người dậy, dùng vận tốc ánh sáng cởi hết quần áo trên người, chỉ còn độc một cái quần lót che giấu dục vọng đã ngẩng cao đầu. Ngôn Hâm có khoái cảm chinh phục khi nhìn người đàn ông đang chôn mặt trước ngực mình liều mạng liếm mút.



"Nhẹ chút... Đau a..." Ngôn Hâm kêu lên vì đau. Hà Nhất Triển bất mãn nhả đầu v* ra xem xét chỗ bị trầy da. Nhìn đầu v* hồng hồng sáng bóng, anh không tự chủ được lại mút vào, tiếng kêu đau của Ngôn Hâm cũng không lay chuyển được anh. Anh hôn cho đến khi nó đỏ au mới chịu buông tha, rồi lặp lại động tác tương tự với bên còn lại.




Hai tay bị giữ chặt, Ngôn Hâm chỉ có thể kề sát vào lồng ngực nóng rực sau lưng mình. Cô có thể cảm giác cây gậy kia khai phá cơ thể mình như thế nào, thậm chí thỉnh thoảng hai viên cầu kia còn muốn tiến vào trong cô. Hà Nhất Triển như một nhà thám hiểm lớn mật, ra sức khám phá cơ thể cô, tìm đến đến điểm mẫn cảm mà chính Ngôn Hâm cũng không biết, nhìn cô thét chói tai xin tha, rồi lại khóc thút thít lắc mông muốn nhiều hơn.



Ngôn Hâm sa vào khoái cảm vô biên mà Hà Nhất Triển mang lại. Trong căn nhà rộng lớn quanh quẩn tiếng kêu dâm mị của Ngôn Hâm, Hà Nhất Triển biến cô thành nữ nô quỳ gối hoàn toàn thần phục dưới thân anh.



Không biết đã cao trào lần thứ mấy, toàn thân Hà Nhất Triển ướt đẫm, khiến cơ ngực và sáu khối cơ bụng trông càng gợi cảm, Ngôn Hâm không thể nhìn thấy cảnh đó, bởi cô đã bị anh vần vò đến nửa tỉnh nửa mê, chỉ còn biết nằm đó hưởng thụ khoái cảm.



Trên người tiểu tâm can đều là hương vị của anh... Lần nào anh cũng bắn lên người cô, từ bụng, đến chân, ngực, dưới dòng tinh dịch trắng đục là những dấu hôn tím tím xanh xanh. Trên mặt cô cũng dính một ít tinh dịch, anh cúi đầu liếm sạch rồi đưa vào trong miệng cô. Đầu lưỡi anh quay cuồng trong miệng Ngôn Hâm, cho đến khi cô chịu nuốt xuống, anh mới vừa lòng buông tha.



"Tiểu tâm can... thật muốn giết chết em......"



Ngôn Hâm không phản ứng, mặc anh làm càn.



Hà Nhất Triển lại vuốt ve thân thể Ngôn Hâm một hồii, vừa hôn vừa bôi đầy tinh dịch lên người cô. Anh chẳng không thấy dơ chút nào, mà chỉ cảm thấy Ngôn Hâm lúc này tràn ngập cực kỳ gợi cảm. Khi chạm tới cánh hoa sưng đỏ giữa hai chân, Ngôn Hâm nhỏ giọng khóc lóc nói từ bỏ, anh mới vội vàng hôn cô nói: "Không làm... Ngoan nào... Anh không làm nữa..."



Hà Nhất Triển bế cô lên vào phòng tắm rửa gội đầu sạch sẽ, làm đủ mọi chuyện mà Ngôn Hâm cũng chẳng mở nổi mắt. Anh bế cô ra ngoài, cẩn thận đắp chăn, lại nhìn cô gái nhỏ đang ngủ say trong lòng mình một hồi lâu, mới cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại