Cẩm Tú Đích Nữ

Chương 106 : Thế Tử, Vân Khanh Và Cuộc Hẹn Ở Dòng Suối Nhỏ (1)

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Beta: Ishtar



Lúc phụ nhân Tần thị nhìn thấy Tạ thị và Vân Khanh, hơi cử động thân người, Vi Trầm Uyên vội vàng đi qua đỡ bà, bà muốn đứng dậy chào, Tạ thị thấy bà như thế, nói: "Sức khỏe bà không tốt, không cần khách khí, mau nằm xuống cho đại phu bắt mạch đi."



Tần thị thấy vậy mới lại dựa vào gối, Vi Trầm Uyên đắp chăn cho bà, đứng ở một bên chờ đại phu nói kết quả bắt mạch.



Tạ thị phát hiện, tuy rằng Tần thị luôn bệnh nặng, áo khoác trên người dù đã sờn cũ bạc màu nhưng vẫn sạch sẽ, đệm chăn áo gối đều không ô bẩn, trong nhà thế nhưng không có cái mùi tanh tưởi của người nghèo bị bệnh nặng, ngược lại có một mùi hoa thoang thoảng, theo mùi hương tìm kiếm, ở đầu giường bằng gỗ của Tần thị, có một ống trúc làm thành bình hoa, bên trong cắm vài ba cành hoa đào, làm phòng ở sáng sủa hẳn lên.



Tần thị theo ánh mắt của bà nhìn thoáng qua, cười nói: "Đây là ta cho Tiểu Uyên hái vào, để phòng có vẻ sinh động chút, miễn cho không khí trầm lặng."



Lúc ốm đau còn chú ý sắp xếp như vậy, có thể thấy được tâm tính Tần thị rất tốt. Lại nhìn trong phòng tất cả đều rất sạch sẽ, bày biện chỉnh tề, Vi Trầm Uyên bình thường rất chú trọng hình thức, tuy rằng nhà nghèo, nhưng gia giáo cũng không tệ.



Một lát sau, đại phu đứng lên, chắp tay nói: "Lệnh đường bệnh này cùng chẩn đoán trước đó vài ngày giống nhau, chính là khi sinh con sức khỏe cạn kiệt, sau lại không được chăm sóc tốt, khiến tổn hao nguyên khí, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian, dựa theo phương thuốc lão phu kê trước đó mà dùng và nghỉ ngơi, thì không có gì đáng ngại nữa."



Nghe chẩn đoán thế, Vi Trầm Uyên mắt liền sáng rực, thân thể nương không có trở ngại gì là tốt rồi, hắn chắp tay nói: "Đa tạ đại phu."




Tần thị che miệng, hít một hơi thật sâu ngừng ho nói: "Đa tạ phu nhân quan tâm, từ hôm nay chúng tôi sẽ ráng thu xếp hành lí, hiện tại phu nhân cùng tiểu thư vẫn đừng nên đứng ở nơi này, nếu lỡ nhiễm bệnh thì ta sẽ rất có lỗi."



Tạ thị vừa rồi cũng có suy nghĩ đó, thấy bà mở miệng trước, liền tiếp lời nói: "Ta đây liền đi về trước để bọn họ an bài một chút, sân kia vẫn đều có người quét tước, chừng cỡ ngày kia là có thể vào ở, bà nên nghỉ ngơi, chú ý sức khỏe của mình."



"Được, Tiểu Uyên, đi tiễn Thẩm phu nhân cùng Thẩm tiểu thư."



"Thẩm phu nhân, Thẩm tiểu thư, mời." Vi Trầm Uyên cúi người, đưa hai người đi ra ngoài.



Hai cỗ kiệu còn đang đợi bên ngoài, Tạ thị lên cỗ phía trước nhìn hắn một cái, mở miệng nói: "Đem những đồ cần thiết thu thập là được, vốn không cần vội vã như vậy, nhưng mẫu thân ngươi sức khỏe không được tốt, xe ngựa của Thẩm gia vững vàng hơn một chút, miễn phải chịu xóc nảy nhiều."



Vi Trầm Uyên nghe vậy, trong lòng rung động, mấy năm nay bị người xem thường đã thành thói quen, chưa từng nghĩ Thẩm phu nhân còn có thể thay hắn lo lắng những chuyện đó, có thể lo lắng chuyện xe ngựa, chỉ có người thật lòng có thiện tâm mới có thể làm được, ngực nghẹn ngào, giọng nói đã trầm đục như vịt lại khàn khan cất tiếng: "Thẩm phu nhân, đại ân không lời nào cảm tạ hết được."



Tạ thị mỉm cười, cũng không còn khách khí, gật đầu lên kiệu, dưới cái nhìn của mắt nhiều người, Vân Khanh cũng không cùng hắn nói chuyện khác, gật gật đầu, cũng xoay người lên kiệu.