Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 170 : Bức Hôn (3)
Ngày đăng: 11:37 30/04/20
Vân Khanh đi vào, nhìn sắc mặt ảm đạm của Tạ thị cùng vẻ mặt giận dữ của Thẩm Mậu, cũng không làm bộ như không biết chút nào, mà là hỏi: "Cha, nương, lễ hỏi bên ngoài là chuyện gì xảy ra?"
Thẩm gia chỉ có một nữ nhi, nếu là làm như cái gì cũng không biết, ngược lại có vẻ rất giả tạo, không có nữ tử nào lại không quan tâm hôn sự của mình, bất quá là ngoài mặt không dám biểu lộ ra thôi.
Tạ thị thấy bộ dạng của nữ nhi, càng thêm thương tâm, ôm nàng nói: "Vân Khanh a, nương nói với con, con chớ thương tâm a......" Không nghĩ tới vừa tiễn đi một Tề Thủ Tín lòng lang dạ sói, lại tới một Liễu Dịch Dương phế khuyển (con chó bị tật.... Mình để vậy luôn
Thẩm Mậu thấy nàng lúc này còn an ủi Tạ thị, đứa con gái này của ông từ nhỏ đã trầm ổn, trong lòng nhất định đã biết tất cả, khiến ông càng thêm phẫn nộ, một đứa con gái tốt như vậy, vì sao phải gả cho Liễu Dịch Dương!
Nhưng trước mắt ông cũng không biết nên mở miệng nói gì với nữ nhi, việc này ông làm sao nói được?
Nhưng thật ra Vân Khanh lại mở miệng nói: "Cha, nương, nữ nhi sẽ không gả cho hắn ta." Nữ nhi chưa lấy chồng lại nói ra lời như vậy, kì thực rất kinh người, nhưng lúc này Thẩm Mậu cũng mở miệng hỏi: "Con có biết hậu quả nếu không lấy chồng?"
"Đương nhiên biết, Liễu gia đơn giản là sẽ đi khắp nơi nói việc nữ nhi thất trinh làm cho toàn bộ mọi người trong Dương Châu đều biết con là một nữ tử không trong sạch, so với Liễu Dịch Thanh chỉ có hơn chứ không kém, bất quá cho dù như vậy thì sao! Cùng lắm thì chính là mất đi thanh danh, không người nào dám tới cửa cầu hôn thôi! Nhưng nếu là gả cho Liễu Dịch Dương, nữ nhi cả đời chẳng khác nào bị hủy!"
Ngẩng đầu, An Tuyết Oánh nhìn An Sơ Dương đứng ở phía trước, xoa xoa cái trán nói: "Đang suy nghĩ, nghĩ quá chú tâm mà thôi.”
"Đang nghĩ cái gì?" An Sơ Dương tựa vào một cột trên hành lang, hai tròng mắt sâu hun hút nhìn An Tuyết Oánh, da thịt màu đồng cổ dưới ánh mặt trời trầm tĩnh như tơ lụa.
An Tuyết Oánh cúi đầu nghĩ nghĩ, nàng từ nhỏ cùng An Sơ Dương quan hệ rất tốt, cùng An Lan An Phương hai vị tỷ muội ruột thịt quan hệ ngược lại bình thường, việc xảy ra hôm nay cũng thật sự kỳ quái, nàng lại ngại nói cùng mẫu thân, liền mở miệng nói: "Vừa rồi đi Thẩm phủ, nhìn thấy Liễu gia mang lễ hỏi qua, không biết bọn họ muốn cầu hôn ai, chẳng lẽ là coi trọng nha hoàn nào trong Thẩm phủ ư?"
Những người ở Dương Châu, người duy nhất trong Thẩm gia thích hợp kết hôn nàng biết chỉ có một mình Vân Khanh, nhưng rốt cuộc không thể tin được, Liễu gia muốn cầu hôn Vân Khanh đi làm kế thất, Thẩm phủ thế nhưng còn đồng ý, dựa theo sự yêu thương của bá phụ bá mẫu Thẩm gia đối Vân Khanh mà nói thì không thể có chuyện này được.
Nàng không biết mấy ngày trước đã xảy ra chuyện gì, nhưng An Sơ Dương thì biết, thanh âm bình tĩnh nói: "Liễu gia là muốn cưới Thẩm Vân Khanh."
"Làm sao có thể?!" An Tuyết Oánh mở to hai mắt, không dám tin phản bác nói, Vân Khanh mới tròn 14, cập kê vẫn chưa tới.