Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 26 : Chén Thuốc Có Vấn Đề
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Edit: anh sao bang
Đại phu trả lời: "Thân thể nữ quyến của quý phủ cũng không có vấn đề gì, cực kỳ khoẻ mạnh."
Tạ thị nghe vậy trong lòng căng thẳng, sắc mặt cũng không lộ chút mảy may, cười cho Hổ Phách đưa đại phu đi lấy phí khám bệnh tại nhà.
Thu di nương mị nhãn nhìn đại phu đi ra ngoài, lại thấy trên mặt Tạ thị mang theo tươi cười, không thấy có gì khác thường, liền mở miệng nói: "Nói đến cũng kỳ quái, chúng ta ở trong phủ nhiều năm như vậy cũng chưa từng ăn nằm với nam nhân, Tô Mi kia cũng không đến nửa năm liền mang thai liền trở về, thật làm cho người hâm mộ, Bạch di nương, ngươi nói phải không?"
Bạch di nương là di nương ở lâu nhất trong phủ, bộ dạng cũng không tính rất xuất sắc, lại hàng năm làm cho Thẩm mậu sủng ái, Thu di nương nội tâm không phục, thường xuyên tìm cớ làm khó dễ Bạch di nương t, bất quá đại đa số thời điểm Bạch di nương đều là rất thản nhiên thích ứng.
Lần này cũng không ngoại lệ, nàng ngồi ở một bên giúp Tạ thị bóp chân, nghiêng đầu đáp lại Thu di nương: "Mi cô nương phúc khí tốt, có thể mang thai cốt nhục của lão gia."
Lời này mềm mại không mạnh mẽ, Thu di nương cũng lười tiếp lời, nhưng thật ra Thủy di nương cười nhạo một tiếng, cầm lấy khăn che miệng nói: "Như thế nào, xem ý tứ của Bạch di nương, là ta phúc khí không tốt rồi."
"Không phải là ý này, phúc khí là do trời định." Bạch di nương cúi đầu, chuyên tâm đấm chân, vẻ mặt cũng không có biến hóa, bộ dang vẫn là bình thản như trước.
"Trời định? Nếu phúc khí là do trời định, vậy thì trong lời nói kia thì bạc mệnh nhất chính là nói người đi theo lão gia lâu nhất là ngươi rồi!" Thủy di nương là lão thái thái đề bạt lên làm di nương, lúc trước nghe nói là muốn làm chính thê nhưng không thành nên bộ dáng cực kì chanh chua.
"Nàng ấy uống phải thứ cực lạnh, cũng may là hàm lượng nhỏ, khai thuốc cho nàng ấy uống sẽ không có ảnh hưởng gì, chỉ là trong này có 1 vị thuốc nếu để nam nhân uống vào thì......" Đại phu nói tới đây ngừng một chút, bên trong này liên lụy đến một ít việc ngấm ngầm xấu xa xảy ra trong nhà, hắn dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Ảnh hưởng con nối dòng, vẫn là không nên uống tốt hơn."
Sắc mặt Tạ thị trắng bệch một lúc, thân mình lung lay sắp đổ, có người thậm chí hạ thuốc này cho lão gia uống, đây chính là muốn tuyệt dòng Thẩm gia mà, Lý má má vội vàng đỡ lấy bà, sắc mặt lo lắng hỏi: "Canh này uống lâu phải chăng sẽ khổng thể có con nối dòng sao?"
"Liều thuốc bỏ trong canh không lớn, phải xem thời gian uống là dài hay ngắn." Đại phu cũng không dám khẳng định, chỉ có thể nói như vậy.
Tạ thị nghe xong lại nóng vội, vội vàng gọi người đem Thẩm Mậu mau mời trở về, việc lớn như vậy, bà không dám giấu, cũng không thể giấu, Thẩm gia vô hậu, trách nhiệm này không phải là một phụ nhân như bà có thể gánh vác nổi.
Nửa canh giờ sau, Thẩm Mậu từ bên ngoài cửa hàng chạy trở về, Tạ thị đầu tiên kêu đại phu bắt mạch sức khỏe cho ông, sau khi bắt mạch, đại phu thu hồi tay áo, sắc mặt nghiêm túc, khẽ nghiêng người hành lễ nói: "Thực xin lỗi, phu nhân, dược vật này sử dụng đã lâu, tại hạ bất lực rồi."
Thẩm Mậu vẻ mặt nghi hoặc, Tạ thị đã muốn ngất, chỉ có Lý má má nơm nớp lo sợ đem sự tình từ đầu đến cuối nói ra.
Nghe vậy, mặt Thẩm Mậu tức giận đến tái xanh, thuận tay đem sáu tấm bình phong ngày xuân muôn hoa đua thắm khoe hồng bên cạnh một cước đá ngã lăn, trong ánh mắt tràn đầy ủ dột, hung hăng nhìn chằm chằm vào chỗ tượng vàng bài trí điêu khắc gỗ hoa, ánh mắt cân nhắc không chừng.
Mà đúng vào lúc này, bên ngoài Xuân Xảo lại đến truyền lời, nói là Tô Mi đang rất đau bụng, thỉnh lão gia đi qua nhìn xem.