Cẩm Tú Đích Nữ

Chương 352 : Lăng Nhục (2)

Ngày đăng: 11:39 30/04/20


Trong ngự thư phòng.



Minh Đế sắc mặt xanh mét, đem một xấp tấu chương thật dày trên bàn quét xuống đất, tức giận nói: "Ngươi xem, ngươi đã dạy ra dạng nữ nhi gì, đứa con gái tàn bạo thích ngược, da mặt dày thế này, ngươi đã dạy dỗ như thế nào?"



Hoàng hậu bị tuyên đến Ngự Thư Phòng, sau khi tiến vào, liền nhìn thấy sắc mặt Minh Đế khó coi cực kỳ, đoán rằng không phải chuyện tốt gì, lúc này xoay người nhặt lên tấu chương trên đất lật xem, đáy mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.



Nơi này toàn bộ là tấu chương Lý Ngự Sự của Đô Sát viện cùng các đại thần đưa lên, toàn bộ đều buộc tội Nhị công chúa không tuân thủ nữ tắc, chẳng phân biệt được nhân luân, bức tử con vợ kế, quở trách thiếp thất, bạo phạt Phò mã, đủ loại hành vi phạm tội!



Lời nói kịch liệt, câu câu đều ám chỉ nữ nhi Đế Vương vô giáo vô dưỡng, thậm chí có người trực tiếp tỏ vẻ hoài nghi năng lực đảm đương chức vị mẫu nghi thiên hạ của Hoàng hậu.



Ngay cả nữ nhi của mình cũng có thể dạy được đức hạnh như vậy, làm sao có thể làm từ mẫu của cả thiên hạ này!



Hoàng hậu nhìn trên tấu chương chữ chữ như đao, một cỗ lãnh ý từ ngón tay truyền khắp cả người, vội vàng vứt tấu chương xuống đất, nói với Minh Đế: "Bệ hạ, thiếp thất này không tôn trọng chủ mẫu, Lan nhi thân là công chúa, lại là thê tử, nhất định phải lập quy củ, nếu không thì còn ai có thể tôn trọng nàng, về phần đứa con vợ kế kia, đại khái là Lan nhi không biết, nàng nhất định không phải cố ý......"



"Ngươi câm miệng cho ta!" Minh Đế vốn đối với Hoàng hậu chỉ có bốn phần tức giận, sáu phần khác, ba phần đến từ chính Nhị công chúa, ba phần đến từ chính Cảnh Hựu Thần, nếu Hoàng hậu sau khi đi vào liền quỳ xuống thừa nhận sai lầm, có lẽ cơn giận của Minh Đế sẽ tiêu tán rất nhiều, nhưng lúc này Hoàng hậu lại còn nói đỡ giúp cho Nhị công chúa, ông lập tức sẽ cảm thấy, khó trách Nhị công chúa biến thành như vậy, đều do Hoàng hậu vẫn luôn nuông chiều, nuông chiều đến vô pháp vô thiên, căn bản là không có một chút dáng vẻ nữ nhi Hoàng gia, mới có thể dẫn đến tình trạng như vậy.



Vì thế cơn giận đối với Hoàng hậu trực tiếp tăng lên tám phần: "Ngươi còn ngụy biện! Vi Ngưng Tử đã mang thai gần năm tháng, ai còn có thể nhìn không ra nàng ta không có thai chứ, cho dù thật sự nhìn không ra, Vi Ngưng Tử đau khổ cầu xin lâu như vậy, chẳng lẽ nàng ta một câu cũng không đề cập đến đứa bé trong bụng sao? Chẳng lẽ nàng ta cũng ngu xuẩn giống như Nhị công chúa sao? Nhưng mà Nhị công chúa, nó còn đem người ta treo ngược trên cây, trực tiếp treo người ta đến sanh non, mất đi nửa cái mạng! Treo ngược ở trên cây, việc này cũng mệt ngươi dạy dỗ thật tốt! Biện pháp như vậy cũng có thể nghĩ ra!"



Hoàng hậu bị Minh Đế giận dữ mắng mỏ sợ tới mức run lên, còn muốn mở miệng giải thích: "Nô tì không......"



Minh Đế đứng ở bên cạnh bàn, một tay hung hăng vỗ vào góc bàn màu đen: "Nó còn ẩu đả Phò mã, vào cửa ngày đầu tiên đã đem Phò mã đánh cho chết đi sống lại, thiếu chút nữa đã chết rồi! Nếu không phải có người vụng trộm báo tin cho Lý lão Thái Quân ở Vĩnh Nghị Hầu phủ, bà chạy nhanh cho người ta thỉnh ngự y đi qua! Hiện tại Phò mã cũng đã thành một khối thi thể rồi!"



"Giỏi, giỏi cho một công chúa Hoàng gia a! Quyền thế ngập trời, khí phách bức người, trẫm sinh không được nữ nhi bưu hãn như vậy! Trẫm không có nữ nhi như vậy!"



Lúc này đây Hoàng đế lửa giận ngập trời đang phát hỏa trong Ngự Thư Phòng, Ngụy Ninh đi theo Minh Đế hai mươi mấy năm, rất ít khi thấy ông nổi giận như vậy, có thể thấy được khi Ngự Sử buộc tội Nhị công chúa đã dùng lời lẽ bén nhọn, khó nghe đến bực nào rồi.



Phải biết rằng, Ngự Sử chuyên môn phụ trách giám sát triều đình, tra xét chư hầu quan lại thất trách cùng với hành vi không hợp pháp, Nhị công chúa là con cháu Hoàng gia cũng dưới tầm giám thị của Ngự Sử, cán bút của họ chính là công cụ quét sạch không khí bất lương trong triều, nghiêm cấm các loại hành vi bất lương tràn ngập trong đám quan liêu, lần này có thể đem cán bút duỗi đến Hoàng gia, tất nhiên là chuyện của Nhị công chúa ở trong triều, trong toàn bộ Thiên Việt thành đều đã tạo thành ảnh hưởng cực kỳ bất lợi.



**




Lại nói tiếp, ba cuộc hôn nhân của Cảnh Hựu Thần nếu có Thẩm Vân Khanh nhúng tay tham dự, chỉ sợ chỉ có mối hôn sự của Thu Thủy, hai cái khác, bọn họ bất quá là mượn lực đẩy thuyền, nếu nói xa hơn, lợi hại hơn một chút, thì việc này đã sớm ở trong kế hoạch của nàng, chỉ sợ tất cả mọi người đều là con cờ trên bàn cờ của nàng, dựa theo hoạch đồ của nàng mà từng bước một đi đến cục diện hôm nay.



Nhị công chúa bị vạch tôi, hoàng hậu bị nghi ngờ, Minh Đế tức giận, lửa giận lại dời đến trên người Tứ hoàng tử, trong triều cả đảng Thanh Lưu cũng nảy sinh nghi ngờ Hoàng hậu, bởi vậy mà bắt đầu nghi ngờ Tứ hoàng tử do Hoàng hậu sinh ra.



Cứ như vậy, trong lúc vô tình, Tứ hoàng tử phải hứng chịu một áp lực rất lớn.



Thế nhưng thật kỳ quái, những chuyện mà Thẩm Vân Khanh làm này, mục đích là vì cái gì chứ? Là muốn đố i nghịch cùngTứ hoàng tử sao?



Tiết Nhất Nam cảm thấy có chút thú vị, nhưng mà, thủ đoạn như vậy tuy rằng rất hay, nhưng cuối cùng cũng sẽ khiến Tiết gia nhân nổi lên lửa giận.



Tứ hoàng tử khép lại đôi mắt cực lạnh, bên trong lộ ra vài tia hàn ý, từng tia hàn ý mảnh như sợi tơ từ trong mắt hắn dần dần lan tỏa ra toàn thân, làm cho cả người hắn không khỏi tạo ra một cỗ tức giận.



Thẩm Vân Khanh, vì sao hết thảy đều là Thẩm Vân Khanh làm chứ?



Nàng làm việc này, nếu như nhằm vào hắn mà đến, vậy thì nguyên nhân gì khiến Thẩm Vân Khanh làm như vậy? Hay là nàng sớm đã biết, món đồ kia ở Thẩm gia, nếu Thẩm gia không đem món đồ kia giao ra đây, hắn tuyệt đối sẽ trực tiếp hủy đi Thẩm gia, chỉ có như vậy, mới có thể khiến hắn hoàn toàn yên tâm.



Bởi vì một khi có người phát hiện ra món đồ kia, vậy con đường đế nghiệp của hắn sẽ gặp một trở ngại rất lớn, hắn tuyệt đối không cho phép có cái gì ngoài ý muốn xuất hiện ở phía trước! Nếu Thẩm Vân Khanh đã biết được món đồ kia, vì sao hắn phái người đi tìm lại tìm không thấy, thậm chí hai lần gần đây phái người đi Thẩm phủ, đều bị người ngăn cản, căn bản là không thể đi vào.



Chẳng lẽ Thẩm gia đã cùng người nào liên hợp lại, không cho hắn vào đi tìm món đồ kia? Tứ hoàng tử ngẫm nghĩ, đôi mắt càng phát ra thâm trầm, đôi mắt tối tăm dần dần ám trầm giống như đêm đen, làm cho người ta không nhìn ra được hắn đang nghĩ gì.



Tiết Đông Hàm suy nghĩ một hồi, cũng đã nghĩ thông suốt tất cả những nghi vấn, nhưng hắn không rõ, ngước mắt hỏi: "Nàng làm như vậy vì mục đích gì?"



"Mục đích của nàng là cái gì, chúng ta mặc kệ! Nhưng nàng chỉ là nữ nhi của một thương nhân nho nhỏ, cũng dám có những hành vi như vậy! Cần phải trừ bỏ nàng!" Tiết quốc công ngữ khí lanh lảnh, nghiễm nhiên đã ra sát lệnh, đôi mắt sáng như đuốc, chau mày.



Ông không cần biết ả nữ nhi thương nhân này muốn làm cái gì, ông chỉ biết, gần đây nghe được cái tên Thẩm Vân Khanh này đều sẽ không có chuyện gì tốt, Ngọc Oánh ở đêm Thất Tịch bị đao đả thương, chính là vì Thẩm Vân Khanh đã đẩy nàng đến dưới đao thích khách mới như thế, một ả thương nữ, dám đẩy ngoại tôn nữ của ông, quả thực là to gan lớn mật!



Tiết quốc công bàn tay nắm chặt đứng lên, đáy mắt lộ ra một tia quyết tuyệt, ông tuyệt đối không thể để cho Thẩm Vân Khanh sống tiếp!