Cẩm Tú Đích Nữ

Chương 368 : Tấn Chức Quận Chúa (2)

Ngày đăng: 11:39 30/04/20


"Ngự y đến."



Khi Nội thị mời Ngự y tiến vào các cung nữ nhanh chóng nhường đường, Minh Đế cũng đứng lên để Ngự y bắt mạch cho Tây Thái Hậu. Ngự y nhìn Thái Hậu ngồi ngả người ra phía sau, đầu được đặt lên trên gối thì trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn nhanh chóng ngồi quỳ trên đất bắt mạch cho Thái Hậu. Cũng may bình thường bệnh hen suyễn của Thái Hậu là do hắn phụ trách nên sau khi chuẩn đoán liền kê một đơn thuốc rồi bẩm báo với Minh Đế.



Ma ma hỏi ý Ngự y xong dìu Tây Thái Hậu ngồi dậy. Tây Thái Hậu ăn xong viên dược hoàn do Ngự y đem đến cảm thấy đỡ hơn trước nhiều, nhưng cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên pha lẫn hiếu kỳ nhìn Vân Khanh.



Công chúa Quý Thuận đứng ở bên cạnh Tây Thái Hậu, đôi mắt sáng rỡ nhìn Vân Khanh nói: "Không ngờ quận quân Vận Ninh lại giỏi như vậy, ngay cả bệnh hen suyễn cũng nắm rõ thế."



Vân Khanh liếc nhìn nàng ta trong mắt phượng thoáng có ý cười quay đầu nói với Minh Đế: "Lúc còn ở Dương Châu trong nhà thần nữ cũng có người bị bệnh hen suyễn cho nên biết được một vài động tác cấp cứu." Vấn lão thái gia đã từng nói rõ một khi chưa được ông ấy chính thức cho phép xuất sư thì không thể cho người ngoài biết được nàng là đệ tử của ông cho nên Vân Khanh không nói ra việc mình đã có học y thuật. Điều này cũng coi như nàng che giấu một phần thực lực.



Minh Đế nghe vậy trong mắt lại nhiễm chút lãnh ý nói với công chúa Quý Thuận: "Ngươi ở bên cạnh Tây Thái Hậu cũng đã lâu nhưng chưa từng thấy ngươi tìm hiểu cách trị liệu bệnh hen suyễn bao giờ, vậy mà lúc này còn nói năng không suy nghĩ như thế thật chẳng đúng với tác phong của Hoàng gia."



Công chúa Quý Thuận nghe ông nói vậy liền dùng bộ dáng nhu thuận gật đầu nói: "Là Yên Thải không hiểu chuyện, tự thấy mình không xứng với thân phận công chúa. Kính xin Bệ hạ giáng Yên Thải làm quận chúa."



Lần này Tây Thái Hậu nghe thấy công chúa Quý Thuận nói với vẻ mặt trấn định dường như nghĩ đến điều gì đó, trong mắt lóe lên tia sáng và không còn tiếp tục tức giận mà ngược lại nói: "Hành vi lần này của ngươi đúng là không thỏa đáng. Ngược lại để Vân Khanh tiến cung phải chịu khổ rồi. Nàng thiếu chút nữa bị ngươi nhẫn tâm hủy đi dung mạo vậy mà cũng không có một chút oán hận nào đã cứu ai gia một mạng. Hoàng đế, ai gia thấy chúng ta nhất định phải trọng thưởng cho Vân Khanh mới được."



Minh Đế nghe vậy nét mặt tươi cười nhìn Vân Khanh gật đầu dặn dò: "Truyền khẩu dụ của trẫm, quận quân Vận Ninh trước đây đã cứu Trẫm tiếp đó lại cứu chữa Thái Hậu, nhân hiếu đều có cho nên đặc phong quận chúa Vận Ninh."



Lời nói vừa thốt ra, từ cung nhân cho đến Thái y có mặt ở đây đều ngẩn người. Với thân phận con gái của một thương nhân mà lại được phong từ tam phẩm quận quân đến nhất phẩm quận chúa, có thể nói ở Đại Ung từ khi khai quốc đến nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy.



Vân Khanh nghe vậy trên mặt khẽ nở nụ cười, quỳ xuống tạ ân: "Thần nữ đa ta Bệ hạ và Thái hậu phong thưởng."




Hơn nữa vụ án của phụ thân Tần thị đã khiến quốc khố thâm hụt lớn, có thể nói là gần như một nửa quốc khố cho nên mới khiến Minh Đế nổi trận lôi đình. Việc này đã liên lụy đến rất nhiều gia phủ, ngay cả người cầu tình cũng đều bị giam vào lao ngục.



Liên kết những việc này với nhau Vân Khanh đã có thể khẳng định rằng gần đây chắc chắn sẽ có sứ đoàn muốn tiến vào kinh, mà sứ đoàn này rất có khả năng chính là nước Tây Vực lâu nay vẫn cùng Đại Ung chiến trận không ngừng cho đến đầu năm nay bị Ngự Phượng Đàn đánh bại!



Bởi vì Đại Ung quốc khố trống không, Tây Vực bị một kích nặng nề, hai nước muốn tạm thời ngừng đánh đợi hồi phục sinh cơ!



Điều này cũng đã nói rõ mục đích mà vị đài chủ kia xuất hiện hai lần vì muốn kiểm tra trí lực và phản ứng, mà hai lần này đều chỉ nhắm vào nữ tử hơn nữa còn đem ra phần thưởng đều là những món hàng thượng đẳng để thu hút những thiên kim khuê tú ngày thường đã nhìn quen kỳ trân dị bảo. Chính vì đối tượng đi Tây Vực hòa thân chắc chắn không phải là nữ tử bình thường, ít nhất phải là nữ nhi của quan viên có địa vị trong triều. Vì vậy Đông đại lộ trong yến hội Thất Tịch chính là lựa chọn tốt nhất!



Người Tây Vực dùng phương pháp này để chọn người mình muốn: có thân phận thích hợp, tướng mạo xinh đẹp và còn phải thông minh để làm người hòa thân.



Hôm nay Minh Đế cho nàng thăng liền hai cấp, phong làm quận chúa. Có lẽ rất nhanh thôi người Hoàng gia sẽ đem nàng dưới danh nghĩa hòa thân mà bán đến Tây Vực. Để gả cho Thái tử Tây Vực thì không thể là một quận quân, ít nhất cũng phải có chức quận chúa thì mới có thể đủ phân lượng.



Đúng là diễn kịch, trước tiên phong nàng làm quận chúa sau đó mang nàng tặng cho Tây Vực. Còn đối với công chúa Quý Thuận, Minh Đế và Tây Thái Hậu lại gả nàng ta cho Ngự Phượng Đàn để lót đường. Bởi vì điều lệ Phò mã mới ban ra có quy định rõ nếu đã cưới công chúa thì không thể làm quan, nhưng Minh đế lại không nỡ bỏ qua năng lực mang binh đánh giặc của Ngự Phượng Đàn, mặt khác Cẩn Vương cũng sẽ không đồng ý thế tử của mình trở thành một Phò mã vô dụng cả đời lấy lòng hầu hạ nương tử. Cho nên việc đem công chúa Quý Thuận giáng làm quận chúa Quý Thuận tất cả mọi việc diễn ra đều là ‘thuận nước đẩy thuyền’, không những sau này dễ dàng tứ hôn cho Hùng Yên Thải và Ngự Phượng Đàn mà còn có thể tạo ân tình lớn đối với Vân Khanh.



Ngươi xem, Minh Đế vì ngươi cũng đã đem công chúa mình sủng ái nhất giáng làm quận chúa ngươi còn không cảm động được sao, không thể vì vua mà làm việc sao?!



Đúng là một nước cờ lớn, một vòng tròn thật lớn!



Chỉ tiếc là ván cờ chưa đi đến nước cuối cùng nên ai thắng ai thua vẫn khó mà nói trước được!!