Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 93 : Tạ Thị Phát Uy Ác Chỉnh Thủy Di Nương (4)
Ngày đăng: 11:36 30/04/20
Beta: Ishtar
Chờ lúc Thủy di nương tỉnh lại, đã là giờ hợi canh ba (ban đêm chín giờ đến mười một giờ),bên ngoài truyền đến tiếng bước chân vội vàng, Phàm Nhi vội vàng chạy tiến vào nói: "Di nương, lão gia đã tới."
Vừa nghe lời này, Thủy di nương nhất thời mở to hai mắt, nhanh chóng lấy ra quần áo đẹp nhất, từ trên ghế đứng lên, gót sen xinh đẹp nhẹ nhàng tiêu sái đến trước cửa đối với Thẩm Mậu hành lễ nói: "Thiếp thân tham kiến lão gia."
Thẩm Mậu ban sáng nhìn thấy nàng ta một thân y phục nhìn như đóa hồng điểm sương sớm, lúc này lại thấy nàng ta thay một thân quần áo đơn giản, liền có vài phần thanh nhã của hoa lan, trong lòng căng thẳng, liền vội vàng đi qua đỡ nàng ta nói: "Ngươi thân thể không phải vừa khỏe lại sao, không cần đa lễ." Lúc hắn đỡ Thủy di nương đứng dậy, cái mũi cũng hơi hơi cau lại, trên mặt hiện lên một tia kỳ quái.
Thủy di nương thẹn thùng ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp hàm chứa tầng nước nhu thuận mềm mại, mang theo ánh mắt quyến rũ nhìn Thẩm Mậu, trong tay khuấy đảo khăn gấm trắng tinh thêu hình hoa lan, ôn nhu nói: "Tì thiếp sức khỏe đã tốt hơn nhiều rồi, lão gia không cần lo lắng." Đây là nói cho Thẩm Mậu, nàng ta đã khỏe lên nhiều, để cho Thẩm Mậu ân sủng nàng ta mãnh liệt một tí cũng không sao.
Nàng ta vốn dung nhan xinh đẹp, dưới ánh đèn như được tô thêm một tầng mị hoặc, Thẩm Mậu nhìn tâm liền mềm nhũn, liền nhanh đi qua, đem nàng ta ôm vào trong ngực, lại cảm giác được lỗ mũi ngửi thấy cỗ mùi vị “ngọt ngào” kia càng đậm, hắn khịt khịt mũi, cho là mũi mình ngửi lầm rồi, liền ôm Thủy di nương ngồi xuống trước giường, cười nói: "Ngươi thân mình nếu không tốt, thì làm sao hầu hạ lão gia ta đây?!"
Lời này liền thập phần vô cùng thân thiết, cũng mang ý ám chỉ, Thủy di nương thẹn thùng hướng trong lòng Thẩm Mậu ép sát, cả người đều rúc vào trong lòng hắn, thanh âm uyển chuyển nói: "Lão gia lâu như vậy không có tới, khiến Thủy nhi buồn muốn chết, mấy ngày nay người không biết Thủy nhi trôi qua khó khăn đến cỡ nào, mỗi ngày đều đứng ở trước cửa ngóng trông lão gia tới, cho dù không lưu lại chỗ Thủy nhi, người đến liếc mắt nhìn Thủy nhi một cái cũng đủ......"
Thiên hạ trong lòng với tiếng nói kiều mị làm cho Thẩm Mậu rất là thoải mái, nhưng cái mũi lại cảm giác cỗ mùi vị “ngọt ngào” kia càng ngày càng đậm, hắn có chút chịu không nổi đem Thủy di nương đẩy ra, làm bộ như đi châm trà, quả nhiên, vừa rời Thủy di nương, cổ “món ngon tuyệt vời” kia liền phai nhạt, vậy cổ hương vị này là từ trên người nàng phát ra?
Vân Khanh chậm rãi dừng lại ý cười, cũng đúng, Thủy di nương chịu thiệt thòi lớn như vậy, sao có thể nhịn xuống mà làm hòa, nàng loáng thoáng có dự cảm bất an, nhưng mà, Thủy di nương sẽ giở thủ đoạn gì, nàng cũng có thể đoán được, mà nàng vừa vặn có một việc cần Thủy di nương đi mở miệng, nếu không chỉ dựa vào sức của nàng cũng có chút khó khăn.
"Tốt lắm, ngày hôm nay cũng phải đi thỉnh an lão phu nhân, chúng ta đi thôi." Tạ thị sửa lại quần áo, mang theo Vân Khanh cùng nhau hướng Vinh Tùng Đường mà đi.
Vào Vinh Tùng Đường, Vân Khanh liền nhìn những người ngồi bên trong phòng.
Vi Ngưng Tử hiển nhiên ngồi ở bên trong, đối với nàng ta mà nói, cần phải dựa vào Thẩm gia che chở, Vi Ngưng Tử suy nghĩ cao thâm hơn Tạ di nương nhiều, nàng ta sẽ không cố ý đi đắc tội người nào, bình thường đều là âm thầm ngáng chân, cho dù cùng Vân Khanh giao tình không tốt lắm, nàng ta cũng không có ở trước mặt cùng Vân Khanh có biểu hiện chống đối.
Trừ nàng ta ra, còn có Thủy di nương, Thu di nương, Bạch di nương cũng đứng ở bên trong, Thủy di nương vừa nhìn thấy Tạ thị hai con mắt liền hận không thể hóa thành chủy thủ, đem Tạ thị đâm thủng.
Đáng tiếc Tạ thị ánh mắt cũng không lướt qua nàng ta, trực tiếp nhìn thẳng không chớp mắt, hào phóng cùng Vân Khanh đi qua, đối với lão phu nhân chỉnh đốn vạt áo hành lễ nói: "Cháu gái (Con dâu) tham kiến tổ mẫu (mẫu thân),tổ mẫu (mẫu thân) an." (ở đây là Tạ Thị cùng Vân Khanh cùng nhau nói nên mình để lồng vào)
"Ân. Đứng lên đi." Lão phu nhân sắc mặt lúc này không có gì biến hóa, nhưng câu nói kế tiếp của Thủy di nương khiến lão phu nhân sắc mặt đại biến.