Cẩm Tú Đỉnh
Chương 20 :
Ngày đăng: 16:51 30/04/20
Tần Thừa Thích cũng muốn dừng lại,, nhưng lơ lửng không đầu không kết như thế này rất khó chịu, hắnđành phải nâng mặt Mục Thư Du dụ dỗ nói: “Thái phi nhịn thêm chút nữa, trẫm còn chưa được tận hứng.”
Chờ hắn hết hứng, nàng đã chết ở chỗ này rồi, Mục Thư Du cong miệng không nói lời nào.
“Tâm can, trong hậu cung không có nữ nhân nào không muốn trẫm như thế, còn nàng lại bĩu môi, thậtsự là nha đầu ngốc.”
Mục Thư Du nghe xong liếc nhìn Tần Thừa Thích: “Thần thiếp có thể không phải là nha đầu, thần thiếp là biểu thẩm của Hoàng thượng, thân phận của Hoàng thượng còn kém thần thiếp đấy.”
“Đúng, trẫm là cháu của Thái phi, thẩm đáng yêu như thế, trẫm yêu thẩm thế nào cũng không đủ.”
Sau khi nói đùa vài câu không đứng đắn, Tần Thừa Thích lại đem Mục Thư Du áp dưới thân mạnh mẽ chuyển động.
Bởi vì thân hình Tần Thừa Thích cao lớn, Mục Thư Du thấp bé hơn hắn nên cả người nàng đều bị Tần Thừa Thích ôm vào trong ngực, eo thon lại bị hai chân hắn kẹp gắt gao, tuy cảm giác rất khoan khoái, nhưng cũng có chút khó chịu, muốn thoát ra nhưng lại không thể động, vì thế nàng chỉ có thể hừ nhẹhầu hạ.
Tần Thừa Thích ôm lấy thân hình mảnh mai của Mục Thư Du, thật sự thoả mãn vì lòng hư vinh của nam nhân, nữ nhân trong ngực chỉ có mình hắn mới có được, cũng chỉ có hắn mới là người để nàng dựa vào, hơn nữa thân phận cấm kỵ càng làm cho hắn thêm hưng phấn, càng nghĩ tâm tình hắn càng hưng phấn, trong lúc nhất thời hắn điên cuồng chuyển động mạnh mẽ.
Mục Thư Du cơ hồ muốn đứt khí, với tay tới đẩy Tần Thừa Thích ra lại không cách nào lay chuyển hắn, bị hắn đụng mạnh gân cốt nàng đều xụi lơ, nhịn không được nữa, nàng dứt khoát ôm lấy Tần Thừa Thích ở trước ngực hắn cắn mút một cái.
Tần Thừa Thích lập tức cảm thấy xương cốt như tan ra cực kì thoải mái, hắn càng thêm điên cuồng, nâng người lên mê muội tìm kiếm đôi môi của Mục Thư Du hôn lấy hôn để, hắn vẫn cảm thấy không đủ nên cứng rắn đem nước bọt của mình mớm cho Mục Thư Du ép nàng nuốt vào, cứ như thế sau vào lần đưa đẩy hắn tiết ra.
“Thái phi, Ngọc thục nghi đến thăm ngài.” Như Ý tiến mà nói.
Mục Thư Du không muốn gặp mặt Mục Thư Yến vào lúc này, nhưng nàng không muốn nghe thêm chuyện thị phi, nếu nha đầu kia không được gặp nàng sẽ nghĩ nàng được thánh sủng mà kiêu, vì vậy nàng đành phải cho người mời nha đầu ấy vào.
“Chúc mừng tỷ tỷ, tỷ tỷ thân thể toàn bích (trong trắng) nên bây giờ nhất định là không được thoải mái, muội muội cho người mang tới chút đồ bổ lát nữa sẽ hầm cho tỷ tỷ ăn.” vẻ mặt Mục Thư Yến tươi cười rạng rỡ, mọi chuyện thuốc cuộc cũng theo bước đầu tiên của nàng mà tiến hành, chờ địa vị Mục Thư Du vững chắc hơn một chút nên khiến nàng giúp mình tấn phong phi vị.
“Đa tạ muội muội, ta không sao.”
“nói cho tỷ tỷ biết một chuyện nhất định khiến tỷ tỷ vui vẻ, hôm nay sáng sớm đã tới chỗ muội thăm dò tin tức, con tặng muội một chuỗi hạt, mặc dù không thể so với tỷ tỷ, nhưng cũng là đồ tốt.” tâm tình Mục Thư Yến đặc biệt tốt, trải qua buổi tối hôm qua người có mắt nhìn sẽ biết cần phải thông qua Phong nhi nịnh bợ mình, nàng đang lợi dụng cơ hội này để tìm người có thể sử dụng.
Mục Thư Du mỉm cười nói: “Muội muội vui ta cũng vui, hạt châu này rất tốt.”
Mục Thư Yến còn muốn nói nữa, thì thấy một đoàn người tiến vào, chờ nhìn rõ ràng người tiến vào thìvội vàng đứng dậy nghênh đón: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng."
“Nàng cũng ở đây sao?” Tần Thừa Thích thuận miệng hỏi Mục Thư Yến một câu, sau đó đi đến trước mặt Mục Thư Du đỡ nàng đứng lên, kéo tay nàng ngồi xuống cùng mình.
“Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp vừa tới, cố ý tới tặng chút thuốc bổ cho Thái phi.”