Cẩm Tú Đỉnh

Chương 60 :

Ngày đăng: 16:52 30/04/20


Sau khi được tấn phong, do chín người đều là phân vị thấp nên không thể ở một mình một điện, vì thế Tống Nguyệt Dĩnh và Cao Y San bị được sắp xếp đến chỗ của Kỷ phu nhân, mà Mục Thư Du và Trương Tư Viện thì được sắp xếp đến chỗ của Ngụy thục nghi - Hòa Tri điện.



Vừa đến cửa Ngụy thục nghi đã ra đón, Mục Thư Du và Trương Tư Viện nhanh chóng thi lễ.



“Các muội nhìn xem, ngày thường Hòa Tri điện này chỉ có ta và Quế Tú ở cũng không vui vẻ gì, nay lại có hai vị muội muội vào ở sẽ náo nhiệt lên đây. “



Ngụy thục nghi cực kỳ nhiệt tình, sai người nâng họ dậy rồi giới thiệu: “Vị này là Lưu Quế Tú, phân vị của muội ấy cũng như các muội nên không cần phải hành lễ, ta đã sai người dọn dẹp hai gian thiên điện, đều là gian phòng hướng về phái mặt trời cả, có điều Thư Du muội muội dẫn theo nhiều người nên ta tự làm chủ sắp xếp phòng lớn hơn, mong Tư Viện muội muội không bận lòng.”



“Tư Viện không dám, đây là chuyện nên làm, Thư Du tỷ tỷ quả thật cần nhiều hơn mấy gian phòng.” Trương Tư Viện cũng rất hiểu lễ nghĩa.



Mục Thư Du lên tiếng cảm tạ, trong lòng cảm thán mình không cần chu du các nước, chỉ cần ở hậu cung Hòa Hi đã có thể nhìn thấy rất nhiều dạng mỹ nữ, Ngụy thục nghi này có khuôn mặt rất ấn tượng, mười phần là mỹ nữ dị vực, mà vị Lưu dung hoa kia cũng kiều mỵ động lòng người, một đôi mắt phượng tùy ý thoáng nhìn, cũng đã là phong tình vạn chủng, hơn nữa dáng người cũng cao gầy, đi đứng trông rất đẹp mắt, đừng nói là nam nhân ngay cả nữ nhân nhìn thấy cũng phải âm thầm ca ngợi một phen.



Mỹ nhân như thế có được sự yêu thích của Tần Thừa Thích tất nhiên, cũng không biết đã nhập cung bao lâu, phỏng chừng sớm muộn gì cũng sẽ lại được tấn phong.



“Hậu viện này thật ra là gần kề với Hòa Tân điện, hiện giờ cũng không có ai ở đó nên rất tĩnh lặng, Thư Du muội muội dẫn theo hạ nhân đến nơi đó ở đi.” Ngụy thục nghi tự mình tiếp đón Mục Thư Du đến hậu viện.



Mục Thư Du hành lễ: “Đa tạ thục nghi quan tâm, nơi này quả thật rất yên tĩnh, quả thật là không thể tốt hơn.”



“Vừa lòng là tốt rồi, trước tiên muội muội cứ sắp xếp lại các thứ đi, ta lại đến chỗ Tư Viện muội muội đây.”



Mục Thư Du đưa Ngụy thục nghi ra cửa, nàng cảm thấy vị đứng đầu một điện này rất biết cách đối nhân xử thế, ít nhất nàng cũng không nhìn ra ý định gì khác.



Lại qua mấy ngày nữa Ngụy thục nghi cố ý để cho Mục Thư Du và Trương Tư Viện quen thuộc với sự vụ trong điện, lại nói thêm vài chuyện: “Theo lý mà nói thì chúng ta đều tự quản, nhưng người trong cung quả thực là quá nhiều, cho nên mỗi cung đều do một vị chính nhị phẩm nương nương quản lý, Thục phi nương nương và đại Hoàng hậu cùng nhau giải quyết chuyện hậu cung, cho nên ngày thường chúng ta chỉ cần xin chỉ thị của Hiền phi nương nương là được rồi.”



“Vị Hiền phi nương nương này có dễ chịu không ạ?” Trương Tư Viện tò mò hỏi.



“Tất nhiên rất tốt, Hiền phi nương nương rất tốt bụng, ít soi mói, ngày sau các muội nhìn thấy sẽ biết. Có điều Hiền phi nương nương không thích tham gia náo nhiệt, Hoàng thượng Hoàng hậu cũng liền tùy, dù sao thì Hiền phi nương nương nhưng là cháu họ của Thái Hậu đã qua đời, nên làm sao có người dám làm khó nàng ấy chứ.”



Ngụy thục nghi nói xong lại nghĩ tới một chuyện khác: “Mấy ngày nay các muội cũng học được không ít chuyện, người bên ngoài đều cảm thấy phi tần trong cung suốt ngày chỉ ăn hương uống lạt nhàn rỗi vô sự, kỳ thật tuy là phú quý nhưng cũng chỉ là chuyển nhà mà sống tiếp, mấy ngày trước Hiền phi nương nương giao cho mua chút đồ này nọ, ta đã liệt kê trên giấy này hết rồi, không bằng nhờ Thư Du muội muội thay ta đưa đi Hòa Tề điện, cũng vừa vặn nhờ dịp này có thể trông thấy Hiền phi nương nương.”



Mục Thư Du đứng dậy đáp ứng, lập tức dẫn theo Như Lan Như Ý đi Hòa Tề điện.



Vị này Hiền phi này nàng khống có chú ý tới, càng không có ấn tượng gì, nghĩ đến một vị chủ nhân thích yên tĩnh.



Suy tư một lúc đã tới Hòa Tề điện, thái giám giữ cửa vào thông báo, không bao lâu sau thái giám kia quay lại mời Mục Thư Du vào.


“Nàng không dùng bữa nữa sao?” Tần Thừa Thích ôm Mục Thư Du hỏi.



Mục Thư Du liếc mắt nhìn Vu Trung, Vu Trung cười đến bất đắc dĩ, hắn cũng không thể ngờ Hoàng thượng ai mời rượu cũng không cự tuyệt, uống hết rượu mà hai người Ngụy-Trương bọn họ kính.



“Trẫm hỏi nàng đó, không cho nàng nhìn người khác!”



Vu Trung lập tức cong lưng lui ra ngoài.



Mục Thư Du vừa nghĩ đến chuyện mình phải đối phó với một kẻ say thì lái thấy đâu đầu, hiện tại nàng chỉ hi vọng Tần Thừa Thích tỉnh táo một chút.



“Hồi Hoàng thượng, thần thiếp đã dùng bữa xong rồi. “



“đã ăn những gì, nàng nói trẫm nghe xem nào.”



không phải nó vẫn còn đang đặt ở đó sao, còn hỏi! Tuy là như thế, nhưng nàng vẫn phải kể ra từng cái.



“Đầu trẫm thật choáng váng, nàng đỡ Trẫm lại giường nghỉ ngơi một lát đi.”



Mục Thư Du muốn đứng dậy làm theo nhưng lại không đứng được: “Hoàng thượng buông thần thiếp ra trước, không thì làm sao thần thiếp đỡ Hoàng thượng đến giường nghỉ ngơi được.”



“không buông, nàng cứ như vậy đỡ Trẫm đi.”



Mục Thư Du không nhịn được, vài lần muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Tần Thừa Thích nhưng không thành công, ngược lại còn chọc cho hắn cười ha ha.



“Hoàng thượng!” Mục Thư Du buồn bực hô nhỏ.



“Trẫm ở đây, ở ngay đây, nàng không làm nổi, vậy để Trẫm đỡ nàng đi.”



Tần Thừa Thích nói xong thì bế Mục Thư Du lảo đảo đứng lên, Mục Thư Du sợ hắn mất thăng bằng lại làm mình rớt xuống đất vì thế nàng dốc sức nhảy khỏi vòng tay hắn, sau đó đỡ lấy Tần Thừa Thích, hai người nghiêng ngả lảo đảo đến bên giường, Tần Thừa Thích lập tức ngã xuống đệm, nhân tiện cũng kéo Mục Thư Du theo, khiến cho nàng ngã trên người hắn tiếp đó ôm chặt lấy nàng.



Mục Thư Du rất là khó chịu, đẩy vài cái Tần Thừa Thích cũng không phản ứng, lại hung hăng đánh vài cái vẫn là không được, đành phải tự mình dùng sức lăn vào bên trong.



Tần Thừa Thích lúc này mới động đậy, có điều lại là lật người đặt Mục Thư Du dưới thân mình, dùng một bàn tay cởi y phục trên người mình, nắm lấy tay Mục Thư Du đặt trên nơi đó mình, mở miệng thở ra khí nóng: Bảo bối nhỏ, xoa xoa cho Trẫm đi, mưa móc Trẫm chất chứa nhiều ngày, lát nữa đều cho nàng.”



Tay của Mục Thư Du bị động xoa tới xoa lui nơi đó của hắn, nhìn Tần Thừa Thích nhắm mắt hưởng thụ, trong lòng nàng vừa phiền não lại vừa có chút vui sướng, lần trước nàng đã đối xử với một đế vương như vậy, mà bây giờ hắn lại biểu hiện thế này, đây không phải là minh chứng cho việc người nam nhân này có tình cảm với nàng sao?