Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1023 : Tầng 2 thần võ nguyên tháp
Ngày đăng: 17:52 30/04/20
Đối với hành động này của Mộng Vân thì Xuân Đức cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì, dù sao đây cũng là ước định từ trước của hai người. Đừng nhìn Mộng Vân bên ngoài chỉ là một nữ tử có tính tình tiểu thư không biết biến báo nhưng thực tế nàng ta rất thông minh, hơn nữa cũng không phải loại thông minh bình thường. Nàng ta còn biết giả ngu trong một vài trường hợp. Nếu như không phải có Bóng Ảnh thì Xuân Đức ngày trước cũng rất có thể đã bị nàng qua mặt.
Chẳng phải vì vậy mà nàng ta từ một tù binh mà bây giờ lại có thể nói chuyện với Xuân Đức như một người đồng minh. Trong mấy ngày trước Xuân Đức cũng đã tự mình lĩnh giáo qua sự sắc sảo cùng trí tuệ hơn người của nàng ta. Cũng vì vậy mà thái độ của Xuân Đức đối với nàng ta cũng thay đổi đi không ít. Xuân Đức luôn luôn tôn trọng những người biết dùng cái đầu.
Ngay khi hai đoàn huyết quang bao trùm lấy Xuân Đức thì âm thanh già nua của hồn linh Thần Võ Nguyên Tháp lại vang lên:
“ Thành công tiêu diệt Tu La Điểu nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng công trạng. Hoàn thành nhiệm vụ mở rộng ban thưởng 50 điểm công trạng. Kết thúc nhiệm vụ hai người sẽ được đưa tới tầng 2. Hai người có thời gian nghỉ ngơi 3 canh giờ.”
“ Vèo vèo.”
Âm thanh của hồn linh Thần Võ Nguyên Tháp vừa chấm dứt thì thân ảnh của hai người Xuân Đức cùng Mộng Vân cùng dần dần mờ nhạt sau đó biến mất.
……
Không lâu sau đó Xuân Đức cùng Mộng Vân liền đã xuất hiện tại tầng 2 không gian trờ của Thần Võ Nguyên Tháp.
Khi hai người xuất hiện nơi đây thì ở nơi này cũng đã có không ít người, nhân số ở không gian chờ này tầm 30 người và đang không ngừng xuất hiện thêm người mới.
Có điều Xuân Đức quan sát những kẻ nơi đây thì hắn phát hiện mấy tên kia, tên nào tên này đều bị thương, không ít thì nhiều, ít thì bị mấy chục vết thương nhẹ, nhiều thì mất đi cánh tay hay cái chân. Bộ dạng người nào người nấy nhìn chật vật vô cùng.
Duy trong đám người chỉ có hắn cùng Mộng Vân là không tổn hao lông tóc gì. Vừa xuất hiện nơi đây thì Mộng Vân liền bắt đầu nhìn xung quanh nhưng sau khi tìm một lúc mà không tìm được người muốn tìm thì tinh thần cô có chút uể oải.
Xuân Đức lúc này truyền âm hỏi:
Mộng Vân thấy hắn đột nhiên mở mắt ra thì giật mình, bất giác thối lui ra phía sau. Nhưng ngay sau đó nàng liền đã lấy lại được bình tĩnh, lúc này nàng nhìn hắn nghiêm túc nói:
“ Ta muốn cùng với ngươi thương lượng một chuyện.”
Xuân Đức mặt không biểu tình nhìn Mộng Vân.
“ Nói nghe.”
Mộng Vân nói:
“ Có thể để muội muội ta gia nhập tiểu đội không, làm như vậy thì điểm công trạng của ngươi sẽ kiếm được nhiều gấp 3.”
Xuân Đức nghe vậy thì bất giác nhíu mày lại, hắn lúc này theo bản năng nhìn về một phương hướng, hắn vừa nhìn thì liền đã thấy nữ tử mặc áo xanh lần trước, lúc này đây nàng ta cả người đều thương tích, nhiều vết thương rất lớn, tuy đã được băng bó nhưng máu tươi vẫn trào ra nhuộm đỏ cả quần áo nàng. Sắc mặt nàng lúc này cũng trắng bệch, tình hình có vẻ không quá ổn.
Xuân Đức chỉ nhìn sơ qua liền thu hồi lại ánh mắt, sau đó thì lại nhìn Mộng Vân. Hắn không có do dự mà trực tiếp từ chối.
“ Ta không muốn đánh cuộc mạng của bản thân. Có thêm cô nhiệm vụ độ khó đã là gấp đôi nếu như thêm 1 người nữa độ khó sẽ là gấp 3. Gấp 3 lần độ khó nhiệm vụ, đến ngay cả bản thân ta cũng không có lòng tin vượt qua.”
Mộng Vân cũng đã lường trước được Xuân Đức sẽ nói như vậy nhưng nàng lại không có biện pháp gì để thuyết phục Xuân Đức.
Để cho một người không quen biết liều tính mạng bảo vệ một người khác là điều không thể nào, Trừ khi người kia mang dòng máu anh hùng nhưng Xuân Đức không nằm trong số đó. Đối với hắn ai chết mặc ai chỉ cần hắn cùng với người thân của hắn sống tốt là được, đối với hắn điều này đã là một chân lý.