Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1060 : Tranh đoạt bạch hổ thần huyết

Ngày đăng: 17:53 30/04/20


Sau khi đã làm quen với nhau xong thì 3 nam 6 nữ bắt đầu thương thảo việc tranh đoạt thần huyết.



Do nơi đây có khá nhiều thế lực hỗn tạp, tranh đoạt vô cùng kịch liệt nên việc có một tổ đội mạnh mẽ để hỗ trợ bản thân thì không còn gì tốt hơn. 



Lưu Phi lúc này nhìn mọi người một lượt sau đó cười nói:



“ Chúng ta cũng xem như là đã quen biết nhau nên có gì thì mọi người cũng nên thẳng thắn bày tỏ không cần ngại. Sắp đến chúng ta sẽ tham gia tranh đoạt thần huyết vì vậy mọi người có thể nói một chút về tu vi cùng sở trưởng của bản thân được không?”



“ Vì ta là người nêu ra đề nghị này nên sẽ là người tiên phong. Ta bây giờ đã là tu Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ, chỉ một chút nữa thôi là có thể đột phá đến viên mãn. Sở trường của ta là cận chiến. Tiếp sau đó là Dương Tử đi.”



Giới thiệu xong bản thân thì Lưu Phi liền nhìn qua Dương Tử Quân. Dương Tử Quân lúc này lại khẽ ho khan một tiếng sau đó nói:



“ Tại hạ có được tu vi viên mãn, một chân bước vào chuẩn Hằng Vương Tiên Cảnh. Sở trường cận chiến.”



Nói xong thì Dương Tử Quân trên mặt cũng xuất hiện một chút ngạo nghễ, dù sao ở tuổi hắn bước vào viên mãn đã là rất không dễ dàng, nhất là hắn lại còn đã chạm đến ngưỡng Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh. Thành tích như vậy khiến cho hắn có thể tự ngạo.



Tiếp sau đó là đến Độc Cô Kiếm. Độc Cô Kiếm lúc này cũng rất hào hứng nói:



“ Tại hạ tuy không bằng được với Dương Tử nhưng cũng không kém bao nhiêu, tu vi của tại hạ cũng đã là viên mãn, sở trường kiếm đạo.”



Nghe ba người giới thiệu xong thì Lúc Tuyết Tâm muội muội của Lục Tuyết Kỳ lúc này cười nói:



“ Ba vị đại ca tu vi quả thực thâm sâu khó lường. Tiểu muội tự nhận mình không bằng. Tiểu muội chỉ có tu vi hậu kỳ mà thôi, khả năng phòng của tiểu muội cũng không được tốt lắm, sau này mong ba vị đại ca chiếu cố thêm.”



Ba người Dương Tử Quân, Độc Cô Kiếm, Lưu Phi nghe vậy thì đều mỉm cười, lúc này Lưu Phi hỏi:




“ Được, ba người chúng ta không thành vấn đề. Mọi việc cứ theo như lời của mấy vị tỷ tỷ làm là được.”



Nghe Lưu Phi gọi mình là tỷ tỷ thì Tuyết Kỳ liền che miệng cười:



“ Làm sao lại gọi người ta là tỷ tỷ rồi, người ta còn không già tới mức đó đâu. Thôi cứ gọi là muội muội đi, nghe như vậy cũng cảm thấy tốt hơn.”



Nhìn thấy bộ dạng lúc này của Tuyết Kỳ thì trong lòng ba người Lưu Phi đều thầm mắng một tiếng “ Yêu Tinh”.



Tuy 9 người nói chuyện với nhau người khác không có nghe được nhưng lại nhìn thấy được, thấy Tuyết Kỳ bộ dáng mê người liên tục nhìn ba người Lưu Phi cười duyên thì đám đang quan sát gần đó đều ước ao ghen tị. Muốn mình được thế chỗ cho Lưu Phi ba người.



Có không ít người còn than thở:



“ Nếu như tu vi của ta mạnh hơn thì cũng sẽ xin gia nhập đội ngũ của bọn họ. Nếu như ngày nào cũng nhìn thấy mấy người các nàng mỉm cười thì cũng khiến ta mãn nguyện rồi.”--- Một tên thành niên tu vi trung kỳ, ở cách đám người Vũ Y khá xa lúc này than vãn.



Ở bên cạnh hắn một tên nam tử nhỏ gầy, bộ dạng hèn mọn nói:



“ Đã ước thì ước lớn một chút, nếu như có thể mang cả sáu người các nàng lên giường sau đó cùng một lúc… Hắc hắc… Như vậy thì quả thực không còn gì tuyệt vời hơn.”



Một khác lúc này cũng góp lời.



“ Hắc hắc, bằng không chúng ta đi tìm Phong Thần Tuấn xem sao, tên kia hẳn là sẽ có hứng thú với mấy người này.”



Hai người khác nghe tên này nói vậy thì ánh mắt đồng thời sáng lên.