Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1120 : Nhiệm vụ số 5 - muốn làm người tốt nhưng người không cho ta làm
Ngày đăng: 17:54 30/04/20
Xuân Đức cùng với Á Nhĩ Đặc nói chuyện với nhau rất vui vẻ, về phần cô gái Lam Bách Hợp đi theo Á Nhĩ Đặc ở bên cạnh lại rất kiệm lời, rất lâu mới nói một câu, có vẻ như nàng ta cũng không thuộc tiếp người thích nói nhiều.
Sau khi hai người trò chuyện với nhau được cả tiếng thì cô gái xinh đẹp lúc trước lần nữa bước ra ngoài, theo phía sau là Lan Đóa, lúc này cô bé đã thay đổi một bộ váy màu xanh nhìn thanh thuần đáng yêu vô cùng.
Vừa nhìn thấy Lan Đóa thì Xuân Đức liền cho cô bé một cái ánh nhìn khích lệ. Sau đó mỉm cười nói:
“ Tiểu Đóa mặc bộ đồ này rất xinh đẹp nhưng sao chỉ chọn một bộ vậy, anh không phải đã nói là nên chọn nhiều một chút sao, vừa mặc ở nhà, vừa mặc ở ngoài.”
Cô gái phục vụ lúc này cười nói:
“ Thực ra tiểu thư Lan Đóa đã chọn được không ít bộ đồ thích hợp, bây giờ đang được người gói lại, đợi một chút sẽ có người mang ra cho ngài.”
Xuân Đức nghe vậy thì mới chợt nhớ ra mình không cho cô bé Lan Đóa cái nhẫn chứa đồ nào cả, lúc này hắn tìm kiếm trong túi mình 3 chiếc nhẫn chứa đồ cấp thấp sau đó đưa cho Lan Đóa nói:
“ Anh quên mất, Tiểu Đóa lại đây anh đưa cho cái này.”
Lan Đóa thấy hắn lấy ra ba cái nhẫn thì không khỏi tò mò, cô bé ngay lập tức chạy lại bên cạnh hắn.
Xuân Đức lúc này mỉm cười nói:
“ Cái này gọi là nhẫn chứa đồ, sau này Tiểu Đóa thích cái gì thì có thể bỏ vào bên trong. Một cái này anh cho Tiểu Đóa đựng quần áo, cái này đựng đồ ăn vặt còn cái này thích làm gì thì tùy Tiểu Đóa. Bây giờ anh dạy cho em biết cách làm sao để sử dụng.”
Nhìn Xuân Đức mang nhẫn trữ vật đưa cho Lan Đóa lại còn đang dạy cô bé cách sử dụng thì nhiều người ở xung quanh hâm mộ không thôi. Phải biết giá trị của một chiếc nhẫn chứa đồ tại thế giới ma pháp này rất cao. Với không phải ai cũng có thể mua được.
Sau một lúc trầm mặc, bỗng nhiên có một người trung niên mặc một bộ pháp bào màu đỏ đi tới bên cạnh Xuân Đức mỉm cười thân thiện nói, người trung niên kia đi tới đâu thì đám người khác đều cung kính cúi đầu sau đó lui qua một bên:
“ Ta là Đại Ma Pháp Sư Ốc Đinh Đặc.Anh bạn trẻ hẳn là người của đại gia tộc luyện khí. Nếu anh bạn trẻ không có hứng thú với những thứ này liệu có thể bán cho ta được không. Ta sẽ trả giá cao.”
Xuân Đức nhìn người trung niên tự xưng bản thân là Đại Ma Pháp Sư trước mắt, cũng không có biểu hiện ra cái gì quá lớn, hắn lúc này cũng thân thiện trả lời.
“ Được thôi, vốn dĩ tôi còn chưa biết đi đâu bán nó kiếm tiền ăn cơm. Bây giờ nếu đã có ngài nguyện ý dùng giá cao để mua thì không còn gì tốt hơn.”
Xuân Đức lúc này chọn ra một cái nhẫn trung cấp ném cho Á Nhĩ Đặc sau đó lại lấy ra thêm vài mấy trăm cái nhẫn chứa đồ, thực ra Xuân Đức cũng không có lấy ra toàn bộ, đã biết nhẫn chứa đồ quý giá nên hắn để lại mấy cái nhẫn cao cấp.
Đối với những tang vật này Xuân Đức đều đã sử dụng linh hồn lực thanh tẩy dấu vết một lần, đảm bảo không người nào có thể nhìn ra cái gì cả.
Thấy nhiều như vậy nhẫn chứa đồ thì một lần nữa mọi người ở bên trong cửa hàng này đứng hình. Đến cả tên Ma Pháp Sư Ốc Đinh Đặc lúc này cũng im lặng.
Hắn nhìn sơ qua cái túi trên tay Xuân Đức phải có gần 500 cái, trong đó đại bộ phận là trung cấp, một số ít là sơ cấp.( Giết đám người của áo trùm đầu màu trắng thu được nhiều nhẫn trung cấp, giết đội ngũ dong binh thường thu được nhẫn sơ cấp). Lúc này trong lòng Ốc Đinh Đặc chắc chắn Xuân Đức là công tử của một đại gia tộc luyện khí.
“ Nơi này không tiện nói chuyện, anh bạn nhỏ có phiền hay không khi lên xe về nơi ở của ta ngồi nói chuyện một lát.”
Xuân Đức mặc dù trên mặt vẫn duy trì nụ cười có phần ngây thơ nhưng trong lòng thì không có như vậy. Lúc nãy khi hắn lấy ra đống nhẫn chứa đồ hắn nhạy cảm phát hiện tên tự xưng là Đại Ma Pháp Sư Ốc Đinh ở sâu bên trong ánh lóe lên tia sáng lạnh lùng.
Tuy nó chỉ vừa lóe lên sau đó liền biến mất nhưng đối với Xuân Đức là sống trong âm mưu cùng máu tanh thì làm sao có thể qua mắt hắn được. Xuân Đức lúc này đang rất mong chờ màn kích tiếp theo, hắn mong màn kịch tiếp theo sẽ đặc sắc một chút