Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1155 : Nhiệm vụ số 5 - chuẩn bị phản kích
Ngày đăng: 17:54 30/04/20
Tình hình càng ngày càng biến đổi khó lường, địch nhân thì bốn phía xung quanh. Tuy đám kia không gây hại quá nhiều nhưng lại khiến cho Xuân Đức cảm thấy khó chịu vô cùng. Buồn bực nhất là hắn lúc này lại không thể ngang nhiên ra tay tiêu diệt đám kia.
Một vì tư liệu không đầy đủ, rất khó xác định được mục tiêu chính xác, chạy qua 2 đế quốc lân cận đi giết người mà lại giết nhầm người thì xác định đập đầu vào ngực nữ nhân mà chết đi cho bớt nhục.
Hai là bây giờ bên trong Chu Tước Đế Quốc vẫn còn một vài con rắn độc chưa diệt, nếu hắn mà hở ra một chút thì sẽ bị đám kia nuốt đến xương cũng không còn.
Nhưng một ngày này đã khác.
- --o0o---
Ở bên trong một căn phòng kín, bốn phía xung quanh chỉ có những bức tường màu đen lạnh lẽo, ở bên trên bốn bức tường kia có vô số đồ án ma quái dữ tợn đang phát ra lam quang mờ nhạt. Ngồi ở chính giữa căn phòng này là một thiếu niên 16-17 tuổi, ở đối diện hắn còn có một cái Bóng Đen.
Ở xung quanh hai người trên mặt đất lúc này đều là tro bụi. Trong căn phòng này còn có một cái quan tan bằng thủy tinh, bên trong quan tài kia có một cô gái đang nhắm nghiền hai mắt giống như là đang ngủ say.
Đúng lúc này cả hai đồng thời mở mắt ra, ánh mắt của hai người tuy bất đồng nhưng lại mang lại một cảm giác giống như là một, một người thì ánh mắt u ám lạnh lẽo như không có sự sống, một người khác thì thị huyết cuồng bạo.
Hai người này không ai khác chính là Xuân Đức cùng Bóng Ảnh, trong thời gian gần đây Xuân Đức tóm được không ít con mồi cấp cao, vì vậy hắn quyết định bế quan một thời gian để thôn phệ cùng chuyển hóa hết đám con mồi kìa. Về phần cô gái nằm trong quan tài kia chính là Mộng Vân, vì để nàng ta ở ngoài không an toàn nên hắn mang vào đây, mà cô nàng này có phần nhát gan nên lựa chọn phương pháp ngủ say không dám nhìn hắn.
Ngồi đối diện Bóng Ảnh lúc này mở miệng hỏi:
“ Đại ca hình như đã vượt qua giới hạn rồi.”
Xuân Đức vẻ mặt có chút vui vẻ nói:
“ Ừ, bây giờ giới hạn linh hồn của ca đủ để thi triển đi ra Huyễn Diệt Ma Mâu rồi, tuy một lần chỉ một cây nhưng như vậy cũng là quá đủ. Mà hắc ám lực của đệ sao rồi?”
Xuân Đức lúc này vẻ mặt cũng không tốt đi nơi nào, hắn híp mắt nói:
“ Vậy ngươi thấy ta giống mẫu thân của ngươi ở điểm nào.”
Mộng Vân biết lúc trước bản thân trong lúc mơ mơ hồ hồ lỡ miệng chọc tức tên này. Nhưng nàng vẫn có chút không cam lòng nói:
“ Nhưng mà ta lúc đó là do ấy mà. Chứ có phải cố ý đâu. Còn ngươi thì là cố ý 100%.”
Thấy cô nàng vẫn còn cãi bướng thì Xuân Đức liền muốn dạy ta một bài học, có điều lúc hắn định xử lý cô nàng này thì hắn cảm thấy bản thân là một người lớn, đâu cần chấp nhặt mấy việc nhỏ nhặt này với một con bé mới lớn. Nghĩ vậy hắn liền nói:
“ Được rồi, không thèm chấp nhặt với con nhóc nhà ngươi. Bây giờ ta hỏi cô là tự mình đứng dậy hay phải để ta kéo dậy.”
Nhìn thấy Xuân Đức một bộ người lớn không thèm chấp bé con thì trong lòng Mộng Vân không khỏi thầm khinh bỉ, nàng thầm mắng “ Còn nhỏ tuổi hơn cả ta mà lớn lối. Hừ, Bản tiểu thư mới không thèm chấp ngươi đây.”
Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng bên ngoài thì nàng vẫn giả bộ đáng thương đứng dậy. Có điều do bản thân lâu ngày không hoạt động, thân thể cứng ngắc nên vừa đứng dậy nàng liền bị mất cân bằng mà ngã ra bên ngoài.
“ A tê quá. Nhanh đỡ.. Á.”
“ Bịch.”
Nàng còn chưa kịp nói hết câu thì cả người đã ngã ra ngoài quan tài, đầu của nàng đâm thẳng xuống sàn nhà cứng rắn sau đó cả người lộn nhào một vòng, nằm thẳng cẳng trên mặt sàn.
Về phần Xuân Đức thì hắn cứ như một cái cây đứng ở nơi đó nhìn Mộng Vân bị ngã cho u đầu.