Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1217 : Vô đề

Ngày đăng: 17:55 30/04/20


- --o0o---



Sau khi nhóm người Xuân Đức rời đi, ánh mắt của những người khác lúc này đều đổ dồn lên người tên trung niên lúc trước được Xuân Đức giao cho đồ vật.



Cảm nhận được ánh mắt của đám trưởng lão xung quanh, tên trung niên biết lần này nếu không xuất huyết thì sẽ không yên với đám này rồi. Hắn lúc này khẽ ho nhẹ một cái nói:



“ Chúng ta vào trong đại điện rồi lại nói, ngoài này nhiều người miệng tạp.”



Đám trưởng lão nghe tông chủ nói vậy thì cũng đều gật đầu không ai phản đối, bọn họ đương nhiên cũng biết nặng nhẹ trong đó, tiếp sau đó mười mấy người đồng thời biến mất tại chỗ để lại đám môn nhân đệ tử Nam Thần Tông hai mặt nhìn nhau.



….



Vào bên trong đại điện, nam tử trung niên chủ vị nhìn mười mấy tên trưởng lão khác ngồi ở phía dưới nói thẳng.



“ Cung ứng vật tư cho mỗi người tăng gấp đôi, duy trì 3 năm. Không còn ai có ý kiến gì chứ?”



Đám trưởng lão nghe vậy thì đều vui mừng không thôi, lúc này một đám nhao nhao lên tiếng:



“ Cảm ơn tông chủ rộng lượng.”



“ Cảm ơn tông chủ đại nhân.”



“ Cảm tạ tông chủ.”



Bọn họ biết bảo vật rơi vào tay tông chủ chắc chắn sẽ không nhả ra cho mấy người bọn họ, cả đám chỉ là mong kiếm thêm một chút lợi ích mà thôi không ngờ lại được cung ứng gấp đôi vật tư trong ba năm. Điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.



Lúc này một lão giả có bộ râu dài, tóc đã bạc trắng hướng về phía trung niên nhân nói:
“ Long Bá.”



Sau khi hắn gọi được một lúc, không thấy động tĩnh gì đang tính tiếp tục gọi thì đột nhiên dung nham bỗng dưng sôi trào mãnh liệt, không lâu sau đó thì một đầu Nham Long Thú ngoi đầu ra khỏi dung nham.



Khí tức trên người nó vô cùng suy yếu, nó nhìn lên trên, nhìn thấy mấy người Ngạo Trường Không thì ánh mắt chợt lóe, nó mở miệng nói chuyện:



“ Tông chủ, phải chăng người đã tìm được phương pháp cứu ta?”



Ngạo Trường Không nhìn nó gật đầu nói:



“ Hôm nay mấy người bọn ta vừa đi cầu được một tiên dược, nghe nói có thể cải tử hồi sinh nhưng bọn ta lại không biết nó có tác dụng với yêu thú không. Nếu không có tác dụng mấy người chúng ta lại tìm biện pháp khác.”



Nói xong thì hắn liền lấy ra cái bình lúc trước, đổ ra một viên tiên dược. Sau đó không một chút do dự ném xem phía bên dưới cho Long Nham Thú.



Long Nham Thú khi vừa nhìn thấy đan dược kia thì ánh mắt trở nên sáng quắc, khi nhìn thấy đan dược bay xuống phía nó thì nó không kiềm được mà lao lên trên cắn đến. Một ngụm nuốt vào viên đan dược kia.



Tiên đan vừa vào trong bụng thì một luồng sinh mệnh chi lực dồi dào sản sinh đi ra, luồng sinh cơ kia kinh khủng tới nổi nó trực tiếp xuyên qua cơ thể của Long Nham Thú tán ra bên ngoài.



Ngay lập tức một kỳ cảnh phát sinh, vô số loại thực vật sinh sống bên trong dung nham sau khi tiếp xúc với sinh cơ kia thì sinh trưởng nhanh chóng, thoáng cái bao phủ toàn bộ miệng núi lửa lại.



Về phần Long Nham Thú thì có thể dùng mắt thường cũng thấy được thương thế trên người nó đang khôi phục, khí tức suy yếu cũng nhanh chóng mạnh lên, quá trình này nói thì dài chứ thực tế không dài lắm, chỉ tầm 1 phút mà thôi.



Từ một con yêu thú sống dặt dẹo trở nên sinh long hoạt hổ. Đám người Ngạo Trường Không thấy vậy một màn thì trợn to mắt mà nhìn. Về phần Ngạo Trường Không trong lòng đang nhỏ máu, nếu biết viên thuốc kia có công hiệu mạnh vậy thì hắn đã sớm chia làm 2 rồi.