Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1225 : Tình thế nguy hiểm(1)

Ngày đăng: 17:55 30/04/20


Tiếp sau đó từ bên trong cái lỗ sâu không thấy đáy kia bay ra ngoài một đạo bóng đen, bóng đen kia vừa thoát ra bên ngoài thì liền hướng một phương hướng bỏ chạy, tốc độ của bóng đen cực nhanh, đợi lúc mọi người phản ứng lại thì nó đã bỏ chạy được một đoạn xa.



“ Đuổi theo nó không được để nó chạy thoát.”--- Ngạo Thiên Hành gầm lên một tiếng sau đó dẫn đầu đuổi theo đoàn bóng đen kia. 



Được hắn cảnh tỉnh thì đám cường giả khác lúc này cũng nhao nhao phản ứng lại, mấy tên đại yêu, tứ hải long vương cùng mấy tên cường giả đỉnh cấp của nhân tộc là phản ứng lại nhanh nhất, một đám trong nháy mắt Ngạo Thiên Hành bay đi thì cũng hóa thành ánh sáng đuổi theo.



Tiếp sau đó là mới đến đám Cửu Thiên Linh Đế cùng nữa bước Thập Phương Thánh Cảnh.



……



Đang bay ở xa xa cảm nhận được mấy luồng uy hiếp đang nhanh chóng tiến tới gần thì Xuân Đức không khỏi cảm thấy lo lắng. Hắn lúc này cũng là vừa tỉnh lại, còn chưa biết là tình huống thế nào liền đã bị liên hoàn ba đại công kích đánh thẳng lên người.



May mắn là lúc đó hắn kịp mở ra tất cả phòng ngự của bản thân, bằng không liền chết rồi, tuy vậy thân thể hắn vẫn bị thương không nhẹ.



Nhưng điều làm hắn lo lắng nhất lúc này không phải thân thể hắn mà là Bóng Ảnh, khi hắn vừa tỉnh dậy thì cũng liền cảm nhận được Bóng Ảnh đã vô cùng suy yếu, lâm vào hôn mê. Cũng không biết là có việc gì hay không nữa.



Do thân thể bị thương quá mức nghiêm trọng nên tốc độ của Xuân Đức cũng bị ảnh hưởng rất nhiều. Rất nhanh hắn liền bị đám người phía sau đuổi theo kịp, bị vây vào bên trong.



Công kích như mưa rào đồng dạng lại một lần nữa hướng về phía hắn đánh tới.



“ Ầm ầm ầm…”



Liên miên công kích đánh lên thân thể hắn khiến cho hắn đang bay trên không lần nữa bị đánh vào bên trong lòng đất.



Tuy đa phần những công kích kia không thể gây hại quá lớn đối với hắn nhưng ẩn bên trong nhưng công kích dày đặc kia có mấy đạo công kích cực kỳ cường đại. Đánh lên thân thể hắn trực tiếp khiến hắn bị thương nặng.



Nằm sâu bên trong lòng đất, Xuân Đức không khỏi thầm mắng:



“ Chết tiệt thật, làm sao linh hồn lực cũng cạn kiệt rồi thế này.”




Ba tên đại yêu, tứ hải long vương cùng với bốn đại cường giả của nhân tộc đều nhìn về phía hắn, sau đó cũng không có thấy bọn họ trao đổi gì, chỉ thấy bọn họ gật gật đầu rồi trong ba phe có một người lấy ra một cái truyền tin phù bóp nát.



Tiếp sau đó ba đạo ánh sáng khác nhau phân biệt bay về ba phương hướng bất đồng, một cái bay về biển sâu, hai cái khác phân biệt bay về 2 nơi trong đại lục.



Ngạo Thiên Hành lúc này thở dài nói:



“ Nếu biết tình hình nghiêm trọng thế này thì trước hết ta đã thông báo cho Nhân Hoàng đại nhân rồi, tình hình hiện tại đã không phải mấy người chúng ta có thể giải quyết, chỉ mong chúng ta có thể kiềm chế con hung linh này đợi tới khi tam hoàng xuất hiện.”



Những người ở phụ cần nghe đến tam hoàng thì sắc mặt đều đại biến, tam hoàng chính là ba người mạnh nhất của nhân tộc, yêu tộc cùng hải tộc. ( Nhân Hoàng, Hải Hoàng, Yêu Hoàng.)



Ngay lúc mọi người đang kinh ngạc trước tin tức nghe được thì một luồng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng mỗi người.



“ Ầm…”



Mặt đất nổ tung tóe.



“ Gào gào gào…”



Một loạt tiếng gào rống xé tan thiên địa, chấn cho mọi người phun huyết. Cùng lúc đó một con sinh vật to lớn từ trong lòng đất đi ra.



Toàn thân nó được bao phủ bên trong làn sương màu đỏ mờ ảo như ẩn như hiện.Thân thể của nó to lớn nhìn không thấy điểm cuối, mọi người ở dưới thân thể kia không khác gì con kiến hôi đứng bên cạnh dãy núi lớn, sải cánh của nó rộng lớn đến nổi che lấp cả bầu trời, bầu trời đang sáng lập tức trở nên tối tăm mù mịt.



Trên thân thể to lớn kia được bao phủ hoàn bởi những chiếc lân phiến màu huyết hồng cùng những chiếc gai bén nhọn mang theo kịch độc, tứ chi nó thô to như cột chống trời, móng vuốt sắc bén lấp lóe hàn mang.



Do thân thể quá to lớn, phần đầu của nó trực tiếp ẩn vào trong mây đen khó lòng nhìn thấy. Nhưng uy áp của nó phát ra khiến cho tất cả những cường giả nơi này đều tâm kinh đảm hàn, tây chân lạnh ngắt, lúc này đến cả trốn chạy bọn họ cũng không có dũng khí để bỏ chạy



Cả đám lúc này chỉ có thể ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên con sinh vật khủng bố trước mắt.