Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1249 : Lôi phong thương hội bị người diệt

Ngày đăng: 17:55 30/04/20


Sau khi đi mất cả buổi thì cuối cùng hai người cũng đã tới được nơi ở lại của Lệ Hoa Trì, nơi ở lại của tên này cũng là một nơi mười phần xa hoa tráng lệ, khắp nơi đều là kiến trúc do các vật liệu hiếm tạo thành, đã vậy còn khảm đủ loại châu bảo lên cho sáng lấp lánh.



Người ở nơi này cũng không ít, đa phần đều là nữ tử xinh đẹp, mười người thì có đến tám người là nữ rồi. Tất cả những người kia sau khi nhìn thấy Lệ Hoa Trì đều tất cung tất kính, không khác gì nhìn thấy thần linh.



Xuân Đức đi ở bên cạnh hắn thấy vậy không khỏi cười nói:



“ Nhìn không ra ngươi vẫn là rất biết hưởng thụ đấy, ta còn tưởng rằng đám các ngươi chỉ biết chui rúc bên trong thâm sơn cùng cốc kia chứ.”



Lệ Hoa Trì chỉ có thể cười gượng nói:



“ Đúng, đúng, tiền bối nói phải. Ha ha.”



Đối với những lời mà Xuân Đức nói ra thì hắn đều không dám phản đối dù có sai cũng thành đúng. Hắn vừa cười vừa nói lại vừa lau mồ hôi trên trán. Thực sự mà nói, ở bên cạnh Xuân Đức hắn chỉ cảm thấy trái tim mình như bị ai nắm lấy, hít thở cũng cảm thấy khó khăn.



Ngay lúc hắn đang cố làm ra vẻ tự nhiên nhất có thể thì từ trong đại điện trước mắt đi ra một thanh niên tuổi tầm 20, tướng mạo tuấn tú bất phàm, một thân bạch y không nhiễm bụi trần, đi tới trước mặt Lệ Hoa Trì cung kính nói:



“ Sư tôn, có Mộc Lan tiền bối đến tìm người, đang đợi bên trong chủ điện.”



Nói xong thì hắn liền đứng thẳng người dậy, ánh mắt nhìn về phía Xuân Đức có phần không vừa ý.



Lệ Hoa Trì vừa nhìn thấy ánh mắt kia của tên đệ tử thì trong lòng đột nhiên "lộp bộp" một cái, dâng lên dự cảm xấu, hắn có chút cứng ngắc xoay đầu nhìn qua phía Xuân Đức, thấy hắn một bộ chẳng thèm để tâm thì trong lòng nhẹ buông lỏng.



Hắn lúc này nghiêm khắc quát:



“ Tôn Vũ, ánh mắt ngươi đó là thế nào, đây là bằng hữu của vi sư còn không nhanh cúi đầu bồi tội.”



Tên đệ tử kia bị Lệ Hoa Trì quát một cái thì giật bắn mình, tiếp sau đó sắc mặt tiền trắng bệch, cả người hắn phát run. Ngay lúc hắn đang định quỳ xuống bồi tội thì Xuân Đức nhàm chán nói:



“ Nếu ta để ý thì đã tiện tay bóp chết, còn có thời gian ở đó mà bồi tội sao. Được rồi, tránh đường đi, đừng có ở phía trước cản đường.”



Tôn Vũ nghe vậy thì cả người giống như bị nện một búa, hắn không hiểu vì sao nghe được mấy lời nói hờ hững kia liền cảm thấy ngực đau xót, hô hấp trì trệ. Tuy cảm thấy hết sức khó chịu nhưng hắn vẫn là nhanh chóng né qua một bên.



Lệ Hoa Trì lúc này cũng không thèm quan tâm đến hắn mà đi trước dẫn đường cho Xuân Đức, sau khi đi tới một gian phòng rộng lớn, có thị nữ đứng hầu hạ thì hắn dừng lại cung kính nói:




Nữ tử kia cố gắng trấn định nói: 



“ Thế lực tham gia có rất nhiều, đa phần đều là thế lực lánh đời, hơn nữa còn rất nhiều cường giả tham dự vào những cường giả kia cũng không rõ là người nào, chỉ biết bọn họ thực lực rất mạnh, hơn nữa binh khí càng thêm lợi hại. Người của thần vực cũng bị giết chết.”



Mộc Lan vốn còn đang bất mãn với tỳ nữ này nghe tới đây thì sắc mặt cũng biến đổi, Lệ Hoa Trì nghe xong thì trong lòng càng thêm trầm trọng:



“ Vậy có tin tức nữ tử tên Mộng Vân hay không?”



Nữ tử kia lắc đầu nói:



“ Trong tình báo không có ghi rõ, chỉ biết Lôi Phong thương hội bị toàn diệt chỉ có một nữ tử mang theo vài người chạy thoát, đang bị rất nhiều cường giả truy sát, nghe nói nữ tử kia trên người có bảo vật kinh thế. ”



Trong lòng Lệ Hoa Trì thầm chửi bới không thôi “ có cái rắm kinh thế, mẹ kiếp nếu nữ nhân kia có việc gì thì sau đó chính là một hồi diệt thế, đám ngu ngốc kia chọc ai không chọc lại đi chọc người của con hung linh kia.”



Nếu mà để hắn biết được tên nào khởi xướng, hắn nhất định rút gân lột da tên kia. Cố giữ bình tĩnh, hắn tiếp tục hỏi:



“ Việc xảy ra lâu chưa?”



Nữ tử kia ngay lập tức đáp:



“ Chỉ vừa phát sinh không lâu, cách đây tầm 7 ngày, tin tức mới được truyền về nơi đây, đang lúc định báo cáo lên cho đại nhân thì đại nhân lại hỏi đến.”



Lệ Hoa Trì nghe xong thì phất phất tay ý bảo cô gái kia lui xuống, cô gái kia cũng hiểu ý lập tức lui xuống.



Ngay khi cô gái kia vừa lui xuống thì trong đầu hắn liền vang lên thanh âm của Xuân Đức:



“ Chuyện đâu còn có đó, ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo, cho người điều tra mấy thế lực kia giúp ta. Tiền thể điều cha xem hướng đi của mấy người còn sống kia.”



Vốn đang còn lo lắng, Lệ Hoa Trì lúc này đột nhiên nhẹ thở ra, tiếp sau đó hắn nhìn qua Mộc Lan nói:



“ Mộc Lan tiên tử chúng ta vào bên trong nói chuyện.”