Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1270 : Thượng Cổ Hoang Địa

Ngày đăng: 17:56 30/04/20


- --o0o---



Sau khi đi qua thông đạo tiến vào bên trong “ Thượng Cổ Hoang Địa” đập vào mắt mọi người là một mảnh sa mạc đen xì nhìn không thấy điểm cuối, trên sa mạc kia có rất nhiều phế tích bỏ hoang, ở trên sa mạc thi thoảng lại nổi lên từng trận gió lốc màu đen.



Một loại cảm giác đìu hiu, cô tịch, bất an dâng lên trong lòng mỗi người.



Vừa vào trong này thì thoáng cái Lệ Hoa Trì không biết nên làm sao đi tiếp, hắn quay lại hỏi Xuân Đức, hắn cẩn thận hỏi:



“ Tà thiếu, nên làm thế nào bây giờ?”



Xuân Đức lúc này cũng đang quan mảnh sa mạc nơi đây, hắn nhìn thấy nơi đây không khác gì một mảnh tử địa thì hơi nhíu mày lại.



Nghe được Lệ Hoa Trì hỏi thì hắn cũng không trả lời mà lại gọi ra Nguyên Ma. Nguyên Ma vừa hiện liền hướng hắn hỏi:



“ Đại ca, có việc gì cần đệ giúp sao?”



Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:



“ Ca hao tổn hơi lớn nên cần phải chuyên tâm khôi phục, đệ giúp ca thủ hộ nơi đây.”



Nguyên Ma nghe vậy thì không có ý kiến gì, hắn khẽ gật đầu sau đó liền hóa thành một cái bong bóng nước màu đen, bao trùm lấy cả Thương Tâm Hoa vào bên trong.



Ngay khi Nguyên Ma hóa thành bong bóng nước bao bao trùm lấy Thương Tâm Hoa thì mọi người ở bên trong liền cảm thấy áp lực tiêu biến, cảm giác bất an kia cũng biến mất. Mọi người lúc này không khỏi đánh giá thứ bong bóng màu đen trước mắt.



Xuân Đức lúc này lại nhìn qua Lệ Hoa Trì nói:



“ Từ nơi này tiến về phía nam.”



Lệ Hoa Trì ứng một tiếng sau đó làm theo lời hắn, điều khiển Thương Tâm Hoa bay thẳng về phía nam. Có được Nguyên Ma bảo hộ thì bảo cát nơi đây cũng không thể tác động gì đến mọi người, vì vậy cũng không cần né tránh mà hướng thẳng đi.
Nghe được Tiểu Hồng nói thì bốn người Lệ Hoa Trì, Mộc Lan, Hải Băng cùng Kinh Hương đều há to miệng, cái miệng bọn họ lúc này nhét cả quả dừa vào có khi còn vừa.



Mộc Lan lúc này có chút cà lăm nói:



“ Các ngươi nói các ngươi là gì? Là khí linh đúng không?”



Tiểu Cốt( khí linh Thiên Cốt Giáp) nhìn Mộc Lan kinh ngạc đến bộ dạng không nói nên lời thì học bộ dạng của Xuân Đức thở dài thườn thượt nói:



“ Đúng là ngây thơ, chỉ vậy thôi liền đã triệt để thất thố, sau này thành tựu có hạn à.”



“ Bốp.”



Tiểu Cốt đang giả trang thần côn liền bị Mộng Mộng cho ăn một cái cú đầu. Tiểu Cốt vội vàng ngậm miệng không dám nói nữa, Tiểu Mộng nhìn hắn khinh bỉ nói:



“ Giả trang cái gì thần côn, lần sau còn ở trước mặt ta giả trang thì liền liệu thần hồn.”



Tiểu Cốt bộ dạng nịnh nọt đi tới bên cạnh Mộng Mộng, sau đó tiến hành lấy lòng vị đại tỷ này.



“ Mộng tỷ xinh đẹp, là ta sai, lần sau nhất định không dám nữa.”



Tiểu Mộng nghe được Tiểu Cốt tâng bốc lấy lòng cũng là vui vẻ. Nhưng mà nha đầu này lại hung hăng đánh Tiểu Cốt thêm cái nữa lên sau ót nữa mới chịu bỏ qua.



Về phần đám người Lệ Hoa Trì, Mộc lan vẫn thật lâu không thể lấy lại tinh thần, bọn lúc này cảm thấy hết thảy đều có chút không chân thật.



Trong lòng bọn họ liên tục xuất hiện mấy câu hỏi to đùng. Khí linh làm sao lại có bộ dạng như thế này? Khí linh làm sao có thể rời đi vật ký gửi? Khí linh làm sao cũng có thể chiến đấu, không phải khí linh rất yếu sao? Thế giới linh hồn lại là cái quỷ gì?