Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1293 : Một đám đậu bức

Ngày đăng: 17:56 30/04/20


Ba người vừa xuất hiện cũng có hai nam một nữ, hai nam kia anh tuấn tiêu sái, tuấn dật bất phàm, nữ tử kia thì xinh đẹp khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn.



Huyết Vận ánh mắt cũng nhìn về phía nữ tử trên bên trên boong thuyền, trong ánh mắt hắn không hề che giấu vẽ tham lam. Ở bên cạnh Tiêu Dật Phàm thấy vậy thì kỳ quái hỏi: 



“ Vận huynh hình như có ý với nữ tử kia, nàng ta tên là Phi Hồng, là đầu đệ duy nhất của đại trưởng lão Thiên Tinh Các, tu vi cao tuyệt, sắc đẹp cũng không tầm thường nhưng chỉ như vậy hình như cũng không đủ để Vân huynh phản ứng như vậy à.”



Huyết Vận gật gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường, hắn nói ra một câu khiến hai người Mị Lam cùng Tiêu Dật Phàm tí nữa té lăn xuống “ Thất Thải Vận Vụ.”



“ Nữ tử kia thân mang huyết mạch chân phượng, ta nghĩ máu của nàng sẽ không tệ.”



Tiêu Dật Phàm còn tưởng đối phương có ý với người ta, không ngờ tên này lại là đang đánh chủ ý lên huyết mạch chân phượng. Hắn lúc này cảm thấy nói chuyện với Huyết Vận thực là đau đầu, sau này nói với hắn nhất định phải có hướng suy nghĩ ngược lại.



Hai người nói chuyện cũng không che giấu, ba người khác ở trên thuyền cũng là nghe được. Nghe xong bọn họ nói chuyện thì trong lòng ba người đồng thời giận dữ nhưng lúc đang định phát tác thì lại phát hiện bản thân không nhìn thấu tu vị của đối phương, nhất thời ánh mắt co rụt lại.



Một người nam tử, tay cầm ngọc phiến, toàn thân bạch y hướng về phía Huyết Vận cao ngạo hỏi:



“ Ngươi là người nào?”



Thấy thái độ của đối phương như vậy thì Huyết Vận khẽ nhíu mày lại, hắn rất không thích đám đậu bức này, đúng lúc này Tiêu Dật Phàm lại truyền âm nói:



“ Thiên Tinh Các là một trong nhiều thế lực năm đó tham gia vây giết người thần bí kia.”



Vừa nghe lời này thì trong mắt Huyết Vận sát ý lưu động, tâm niệm vừa động, tay hắn thoáng xuất hiện huyết kiếm.



“ Vèo..”



Huyết Kiếm hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ bắn thẳng tới đầu lên nam tử mặc bạch y.



Tên nam tử mặc bạch y thấy vậy thì trong mắt hiện lên sự xem thường, hắn cười lạnh nói:




Nàng nhìn Huyết Vận thật sâu sau đó nói:



“ Hồng Nguyệt Thành gặp lại. Hừ. Chúng ta đi.”



Nàng vừa nói xong thì cả chiến hạm một lần nữa ẩn vào hư không, phá toái không gian mà đi.



Chiến hạm vừa vào bên trong hư không thì Phi Hồng cũng nhịn không được mà cúi xuống phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt nàng trong nháy mắt tái nhợt không huyết sắc.



Hai đồng bạn bên cạnh nàng kinh hãi nói:



“ Phi Hồng, ngươi không sao chứ?”



Phi Hồng lau đi vết máu, lạnh nhạt nói:



“ Không sao, chỉ là thương nhẹ. Kẻ kia thật mạnh, vậy là dưới chúng ta liên thủ vẫn có thể đã thương chúng ta, trong tình bào cũng không có nói hắn mạnh như vậy à.”



Nam tử mặc hắc bào ở bên cạnh Phi Hồng có tên Kỳ Dụt nghiến răng nói:



“ Dám giết người của Thiên Tinh Các chúng ta, hắn nhất định phải chết.”



Nghe hắn nói thế thì Phi Hồng nhìn sang lãnh đạm hỏi:



“ Ngươi có thể giết được hắn sao? Vốn có người khác tay vào đã là chúng ta không đúng, nếu còn náo lên chỉ là trò cười cho người trong thiên hạ mà thôi. Hừ.”



Kỳ Dụt nghe xong thì liền ngậm miệng, hắn muốn nói cái gì đó nhưng lại thôi. Nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ:



“ Hừ, ta không giết được còn không biết tìm người khác giết hắn sao.”