Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1295 :

Ngày đăng: 17:56 30/04/20


Tiêu Dật Phàm nhìn hai người Huyết Thần Tông nói:



“ Nếu đã Vân huynh nói như vậy thì ta cũng nể mặt Vân huynh mà cùng những con sâu cái kiến các ngươi chiến một trận. Hắc. Hai người các ngươi cùng tiến lên đi.”



Trần trụi sỉ nhục, Tiêu Dật Phàm cái này là trần trụi đánh mặt, bộ dạng hắn cao cao tại thượng, giống như là đang ban ân cho hai người Huyết Thần Tông vậy.



Hai người Huyết Thần Tông thấy vậy thì trùng trùng điệp điệp hừ lạnh một tiếng, sau đó cả hai đồng thời xuất thủ mà không dài dòng thêm nữa.



Hạo Nam bay từ hắc vân bay lên cao cao trùng điệp vỗ xuống, đồng thời trong miệng hắn gầm thét



“ Huyết Thủ Đại Ấn.”



Trên bầu trời ngay lập tức ngưng ra ba bàn tay máu sau đó đồng thời áp xuống phía Tiêu Dật Phàm bên dưới.



Cùng lúc này, sư huynh của Hạo Nam cũng xuất chiêu, cả người hắn nổi lên một làn sương màu máu, con ngươi của hắn cũng từ đen chuyển qua hồng, hai bàn tay hắn biến thành lợi trảo, đột nhiên thân ảnh hắn từ từ mờ nhạt biến mất.



Ngay khi hắn biết mất Tiêu Dật Phàm liền cảm nhận được nguy hiểm chí mạng. 



Đột nhiên hắn cảm thấy sống lưng lạnh toát, một luồng sát ý mạnh mẽ khóa chặt lấy hắn,cùng lúc đó từ hai bên trái phía hắn phân biệt xuất hiện hai bàn lợi trảo như ma dụt lao ra chộp tới đầu hắn.



Trong lòng Tiêu Dật Phàm lúc này có thể nói là cực độ khiếp sợ, hắn không ngờ đối phương còn có tu vị cao hơn cả bản thân, bị khí thế của đối phương khóa lại khiến hắn di chuyển vô cùng khó khăn, đến ngay cả tiên lực bên trong thân thể cũng vận chuyển vô cùng vất vả.



Nhưng dù sao hắn cũng là một trong bát tinh, đúng vào hàng ngũ cao thủ trẻ tuổi của Bắc Thần Châu, rất nhanh liền đã lấy lại được bình tĩnh, hắn lúc này cũng không có đối phó với hai huyết trảo đang chộp tới đầu hắn mà là lại đánh ra một chưởng, đánh về phía ba huyết thủ ở trên bầu trời đang ấp xuống.



“ Ầm ầm ầm…”



Hai chưởng đụng nhau, tiếng nổ kinh khủng vang lên, một luồng sóng xung kích lấy mắt thường có thể thấy được từ vụ nổ bắn ra bốn phía xung quanh.



Tuy một chưởng vừa rồi nhìn là ngang nhau nhưng ai cũng có thể thấy rõ, Tiêu Dật Phàm chẳng qua là hời hợt một chưởng, còn Hạo Nam đã là tận lực một chưởng, vừa so sánh liền đã thấy rõ chênh lệch.



“Keng keng…”



Cùng lúc này, hai huyết trảo đang chộp đến đầu của Tiêu Dật Phàm cũng bị hai thanh lợi kiếm ngăn cản, hai trảo kia còn chỉ còn cách đầu của Tiêu Dật Phàm không quá mấy phân, nếu mà Huyết Vận chậm một nhịp thì Tiêu Dật Phàm liền xong đời.
“ Mọi người cùng tiến lên, báo thù cho Hạo Nam sư đệ.”



Ngay khi hắn vừa nói xong thì lập tức 8 người còn lại của Huyết Thần Tông đồng thời tiến lên, hướng về phía ba người Huyết Vận, Mị Lam, Tiêu Dật Phàm xuất thủ. Tám người này không một ai yếu hơn tên xui xẻo vừa bị Huyết Vận tiễn lên đường.



Tám người đồng thời liên hợp xuất thủ có thể nói là thế không thể đỡ



Mị Lam thấy vậy thì giận tím mặt quát:



“ Lấy nhiều khi ít sao, đã vậy hôm nay ta liền giết sạch đám cặn bã các ngươi.”



Nói xong nàng liên rút ra một thanh trường tiên bước lên phía trước, trường tiên vũ động lôi điện bốn phương tám hướng tụ hợp mà đến.



Tiêu Dật Phàm lúc này cũng là nộ quát một tiếng:



“ Muốn chết, chỉ bằng đám cạn bã các ngươi một mình ta cũng đủ giải quyết.”



Nói xong thì hắn cũng lấy ra một cái búa lớn, trên búa phát ra lôi điện lập lòe.



Nhưng đúng lúc hai người tiến lên thì Huyết Vận lại lùi về phía sau, Mị Lam cùng Tiêu Dật Phàm thấy vậy thì đều kinh ngạc, Tiêu Dật Phàm hỏi:



“ Vận huynh làm sao vậy?”



Huyết Vận đương nhiên nói:



“ Mỗi người các ngươi đều có thực lực diệt sát đám người kia thì còn cần đến ta làm gì, ta lui về phía sau quan sát học hỏi kinh nghiệm từ hai vị à.”



Tiêu Dật Phàm: “.....”



Mị Lam: “....”



Trên trán hai người xuất hiện mấy vạch đen, khóe miệng co giật liên hồi, trong lòng hai người thầm mắng “ học tập cái con em người à nếu không có ngươi hai người bọn ta làm sao đánh lại tám người bọn họ.”