Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1343 : Phong Ma Chi Trận(1)

Ngày đăng: 17:56 30/04/20


Ma Long-Tôn nộ hống một tiếng kinh thiên, thân hình nó quấn tròn, long vĩ khổng lồ quét ngang một cái.



“ Ầm ầm ầm ầm…” 



Một cái quật đuôi này lập tức đánh bay ngũ đại thần thú, năm con thượng cổ dị chủng thần thú như năm viên đạn pháo bắn về mấy phương vị khác sau, đánh vào bên trong biển sâu, kích lên sóng lớn ngập trời.



Có điều mấy con thần thú kia cũng không phải dạng tầm thường, vừa bị đánh bay đi không được bao lâu thì lại một lần nữa rít gào, bay ra khỏi mặt biển hướng về phía Ma Long-Tôn tấn công.



Bị ăn một đòn của Ma Long-Tôn nhưng mấy con thượng cổ dị chủng thần thú kia cũng chỉ bị thương nhẹ một chút mà thôi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.



Đột nhiên trên trận pháp truyền đến hai tiếng nổ vang, giống như sấm sét chấn vang trên thiên địa, vọt lên đầy trời, tựa hồ có cấm chế gì đó bị phá hư mất vậy.



“Ah”



Bốn người Vũ Y lập tức trợn tròn mắt, chỉ thấy kết giới trận pháp bên trên bầu trời đột nhiên nứt ra một cái khe khổng lồ, từ cái khe kia truyền đến hấp lực cực kỳ đáng sợ.



Ma Long- Tôn sau khi nhìn thấy cái khe này thì trực tiếp bỏ qua đám thượng cổ dị chủng thần thú mà bay vào bên trong, một đám thượng cổ dị chủng thần thú nhìn thấy Ma Long-Tôn bỏ chạy thì đều nghểnh cổ gầm rú. Sau đó đồng thời cũng lao vào bên trong khe nứt kia.



Chín đầu thượng cổ dị chủng thần thú vừa rời đi thì cả phương không gian nơi đây giống như mất đi cốt chồng vậy, từng tấc từng tấc vỡ vụn ra.



Nhìn thấy cảnh này thì Vũ Y sợ hãi nói:



“ Không tốt, không gian nơi đây bắt đầu sụp đổ, nhanh chạy.”



Cũng không cần nàng nhắc, ba người khác lúc này cũng không hẹn mà cùng dùng tốc độ nhanh nhất hướng về phía vết nứt kia bay đi. 




Đúng lúc này Long Thập lên tiếng:



“ Mọi người nhìn không phải chỉ mình chúng ta bị vây khốn ở đây đâu, đằng kia còn có không ít người giống như chúng ta kia.”



“ Đâu” Nhất thời tất cả mọi người đều nhìn qua phương hướng mà Long Thập chỉ. 



Vừa nhìn qua, đúng như lời Long Thập cách nơi bọn họ đang ở lại mấy chục ngàn dặm đang có một nhóm đông cường giả, có hải tộc cũng có nhân tộc, đã vậy đám quỷ tộc cùng ma tộc cũng xuất hiện.



Nhìn thấy có người cũng xui xẻo giống bản thân, mấy người Vũ Y tâm tình ngược lại tốt hơn không ít. Vũ Y lúc này nói:



“ Xem ra Huyết Sắc Minh Lâu của Tây Môn lão dụt có sức hút không nhỏ à, vậy mà thu hút nhiều cường giả như vậy, ngay cả đám ma tộc ở tiên giới ẩn núp sâu như vậy cũng đi ra, còn có hải tộc cùng quỷ tộc nữa chứ.”



Long Bát nhìn mấy tên ma tộc nơi xa hừ lạnh nói:



“ Một đám ma bộc mà thôi, cũng không phải cái gì đại nhân vật, ta một tay liền niết chết bọn chúng.”



Vũ Y thấy hắn phản ứng như vậy thì kinh ngạc nói:



“ Ngươi hình như rất có kỳ thị với ma tộc à.”



Long Bát nghe vậy thì khẽ hừ hừ mấy tiếng sau đó ngậm miệng không nói gì thêm, Vũ Y cũng không tiện hỏi nhiều. Tiếp đó mọi người lại lặng yên quan sát mấy con thượng cổ dị chủng thần thú chiến với Ma Long- Tôn.



Có điều bọn họ đứng ở nơi xa xem nhưng cũng không có an toàn, thi thoảng lại sẽ có một luồng sáng năng lượng khủng khiếp đi chệch quỹ đạo bắn về phía bọn họ. Mỗi lúc như vậy cả đám lại phải nhao nhao lên bỏ chạy, tình cảnh có thể nói vừa nguy hiểm vừa buồn cười.