Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1369 : Bản lĩnh giết người số 2 bản lĩnh chạy trốn số 1
Ngày đăng: 17:57 30/04/20
Bóng Ảnh nghe vậy thì không chơi đùa thêm nữa,lật tay một cái một đoàn “Ma diễm” khổng lồ bay ra ngoài cũng hóa thành một con “Đại bàng” thật lớn, hình thể con “ Đại bàng” kia còn to hơn cả Kim Long, sải cánh nó che cả phiền địa, nhiệt độ nó tản ra trực tiếp nước chín đám Hải tộc cùng Hải yêu ở xung quanh mấy vạn dặm, “ Đại bàng” kia đằng không mà lên, hướng thẳng phía Kim Long trên trời cao mà đi.
“ Ầm ầm ầm…. Ầm ầm ầm…”
Hai bên va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ ầm ầm nhưng ngay sau đó kim quang bên trên bầu trời đều bị hắc diễm thôn phệ sạch sẽ,nhìn từ bên ngoài thì thấy Kim Long cũng giống như con rắn nhỏ trong nháy mắt bị Đại Bàng ăn sạch.
Kim Long vẫn diệt mà Đại Bàng khổng lồ vẫn đứng nơi giữa trời cao ánh mắt bễ nghễ nhìn xuống phía dưới. Cùng lúc này Bóng Ảnh nhìn đám người cười lên dữ tợn nói:
“ Khặc khặc, không tệ, ta thích, có điều thời gian hết rồi, không có thời gian chơi với các ngươi, có gì lại đợi kiếp sau vậy, chúc các ngươi lên đường bình an.”
Bóng Ảnh cười lên một tiếng âm lãnh, tay hắn bấm một vài ấn quyết cổ quái, không trung Đại Bàng đột nhiên trở nên vặn vẹo sáng tối bất định giống như sắp nổ tung đến nơi.
“ Tíu tíu tíu...”
“ Ầm”
Đại Bàng khổng lồ ngửa đầu rít gào một tiếng sau đó nổ tung, “ Ma diễm” kinh khủng trong nháy mắt lan ra toàn bộ bầu trời bên trên nhìn như một biển mây màu đen, “Ma diễm” kinh khủng đốt rụi thương khung, phạm vi mấy chục vạn dặm trong nháy mắt đều bị hỏa diễm bao phủ.
“ Ma diễm” cũng Bóng Ảnh kết hợp cùng với “ Thái cổ cương phong” của Nguyên Ma tương hỗ lẫn nhau, hình thành nên một mảnh diệt thế, cả bầu trời “ Ma diễm” hạ xuống, nơi đi qua không gian vặn vẹo,trong sát na nó rơi xuống gần như toàn bộ Hải tộc cùng Hải thú đều bị đốt rụi bị “Ma diễm” ăn cắn nuốt sạch sẽ.
Thấy cảnh này thì lão Hắc lập tức chửi lớn:
“ Tên trời đánh đó là đồ ăn của ta.”
Xuân Đức cũng nghe được lão Hắc chửi mắng nhưng không có để ý tới hắn, ánh mắt Xuân Đức nhìn về phía trời cao nơi phương trời xa xôi, ánh mắt hắn lúc này không khỏi ngưng lai, hắn cảm thấy có một tên cường giả thực lực khó lòng xác định đang xé rách không gian đi tới nơi này.
Hắn nhìn qua chiến trường nơi này một cái, tâm niệm vừa động thì tất cả Ma Sói, cường giả Ác Ma Điện, đám người Lan Lan, Thanh Huyền, Tiểu Kim, A Ngốc, A Khờ…. Đồng thời hóa thành một điểm sáng bay về phía hắn sau đó biến mất không thấy đâu.
Tiếp sau đó….
Xuân Đức một tay bắt ấn quyết, tâm niệm vừa động, phía trên đầu hắn lập tức xuất hiện lít nha lít nhít “ Cốt Mâu” cũng không rõ là bao nhiêu nữa.
“ Vèo vèo vèo…..Vèo vèo vèo….”
“ Đây là thứ gì?”
Nhưng âm thanh kia chỉ vừa vang lên thì khe hở không gian cũng khép lại, vì đó âm thanh kia cũng im bặt mà dừng.
……
Thời gian đi qua gần nửa giờ thì từ một nơi khác, một cái khe hở không gian lại hiện ra, từ nơi kia đi ra ba người.
Ba người này chật vật vô cùng, trên người bị đốt cho một mảnh cháy đen, cả người già yếu vô cùng, vừa đi ra ngoài thì phun ra một ngụm máu đen.
Một người trong số đó vừa lau đi máu dính ở khóe môi vừa nói:
“ Nắm giữ luân hồi lực lượng, phệ ảnh tâm ma chi lực, còn có phong hóa chi lực, kẻ kia là ai vì sao lại muốn ám toán chúng ta, nếu không phải lần này mang theo bảo vật kia thì lần này chúng ta xong đời.”
Một người khác nghi ngờ hỏi:
“ Người này rõ ràng có lực lượng giết chết chúng ta nhưng vì sao chỉ đánh có một kích liền đi.”
Người còn lại chau mày một lúc nói:
“ Có lẽ hắn chỉ có thể đánh ra một kích kia mà thôi, vì không nắm chắc nên liền chạy.”
Hai người khác nghe vậy thì đều là gật đầu đồng ý. Hiển nhiên cũng cho là như thế, về phần nguyên do người kia công kích bọn hắn thì có trời mới biết, dù sao ở tu tiên giới giết người cũng không phải lúc nào cũng cần lý do, thích thì giết thôi.
Ba người này tất cả đều là đại nhân vật “ Nữa bước Thiên Vương Tiên Cảnh” của Hắc Sa Lĩnh, trong đó một người đã ở giai đoạn 2, hai người khác thì đều ở giai đoạn một.
Nếu Xuân Đức mà biết bản thân có thể một kích đánh cho ba tên nửa bước Thiên Vương Tiên Cảnh sống dỡ chết dỡ thì đã không chạy rồi, hắn mà biết thì đã ở lại giết luôn ba tên này chứ chạy làm gì.
Có điều tính cách hắn rất cẩn thận, mặc dù hắn không sợ chết, không lo cho bản thân nhưng lại lo cho Vô Địch cùng mọi người, hắn không muốn vì bản thân sai lầm một lần mà kéo mọi người chết cùng. Vì thế cảm nhận được ba luồng sức mạnh kinh khủng đang xé rách không gian thì hắn liền kiên quyết bỏ trốn.
Nếu là độc lai độc vãng thì hắn trước hết cứ phải chiến một hồi cái đã, đánh không lại thì lại chạy. Với thêm một phần là hắn không biết bản thân mạnh thế nào nữa, hắn không có tu vi như mọi người không biết lấy cái gì mà xác định.