Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1422 : Tiến vào bên trong mộ địa
Ngày đăng: 17:57 30/04/20
Sau một lúc chờ đợi thì Xuân Đức mới theo sau đám tang thi của mình đi vào bên trong, Xuân Đức có thể thông qua ánh mắt của đám tang thi quan sát tình cảnh bên trong nơi kia nên cũng hiểu kha khá hoàn cảnh nơi đó.
Về phần cái thứ do thịt thối rữa cùng máu tạo thành đã bị đám tang thi kia ăn sạch không còn sót lại thứ gì rồi, thứ kia đối với người bình thường không có tác dụng gì nhưng đối với đàn tang thi lại chính là vật đại bổ.
Tiếp đó Xuân Đức lại để lại một bộ phận nhỏ tang thi đi trước dò đường, còn hắn thì khoan thai đi theo phía sau, về phần đại bộ phận thi đàn đều bị hắn một lần nữa thu vào bên trong không gian vong linh.
Đi theo phía sau mấy trăm con tang thi, Xuân Đức lúc này nói chuyện với Bóng Ảnh đang bám trên thân thể mình:
“ Giờ ca mới nghĩ ra, chúng ta có đám tang thi này mà đâu cần phải đệ đi vào thăm dò đâu, sau này cứ lấy đám này đi thăm dò cũng được mà.”
Bóng Ảnh cười nói:
“ Đám ngu ngốc này làm sao có thể so với đệ, với chúng ta thông qua mắt bọn nó quan sát cũng không thể nhìn ra được nhiều thứ bẫy rập tinh vi, chỉ có thể tự thân thể nghiệm thì mới rõ ràng được, vì thế này cứ để đệ đi đi, dù sao đệ cũng không chết được.”
Xuân Đức nghe vậy thì chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, hắn biết Bóng Ảnh đối với chấp niệm bảo vệ hắn cực lớn, đừng hòng ai có thể khuyên được cái tên cứng đầu này, kể cả hắn đi chẳng nữa.
….
Sau khi đi hết cái nơi lúc trước là bãi sình lầy thì Xuân Đức đi tới một cái hành lang thật dài, phía bên dưới hành lang làm bằng đá xanh. Bên trên cùng hai bên tường khắc đầy bức họa, có côn trùng tẩu thú, có ác ma khát máu, có thần linh phổ độ chúng sinh.
Chạy dọc theo cái thềm đá kia chính là vô số thi cốt. Những thi cốt kia cũng không biết qua bao nhiêu thời gian nhưng mà lúc này bảo tồn vẫn còn rất nguyên vẹn.
Đã không sợ thì cũng thôi đi, đã vậy đám này con trực tiếp ăn luôn.
Xuân Đức lúc này chỉ cảm thấy một hồi miệng đắng lưỡi khô.
Nhưng ngay vào lúc Xuân Đức đang suy tính nên làm cách nào để xử lý đám trùng này thì đột nhiên một cái bóng màu đen dùng tốc độ cực nhanh từ trên trời lao xuống, bóng đen kia không lớn lắm, chỉ bằng cổ chân mà thôi, bốn phía nó tản mát ra lục quang, ánh mắt nó đỏ rực như hai cục than hồng. Cái miệng của nó có đầy xúc tu màu xanh lam đang ngoe nguẩy.
Cũng không kịp nghĩ nhiều, Quỷ Kiếm nơi tay Xuân Đức chém ra nhất kiếm, trong miệng hắn khẽ nói:
“ Kiếm Nhất-Quỷ Hồn Nhất Trảm”
Kiếm quang lóe lên, chém về phía con trùng lớn kia nhưng sau một khắc đồng tử Xuân Đức co rụt lại, chỉ thấy con trùng kia vậy mà cả thân thể trở nên hư ảo, kiếm quang ác liệt cuồng bạo chém xuyên qua thân thể nó nhưng lại không gây cho nó bất kỳ thương tổn nào.
Trong lòng hắn liền “ Lộp bộp” một tiếng.
Tốc độ con trùng kia cực nhanh, vừa đó mà đã tới trước mặt Xuân Đức rồi, từ trong miệng nó phóng ra vô số xúc tu hướng về phía đầu Xuân Đức bắn tới.
Nhưng vào lúc này ở bên ngoài thân thể Xuân Đức nổi lên một màn huyết thủy nhưng xúc tu kia sau khi đâm vào bên trong huyết thủy được một chút liền không thể tiến thêm.
Có điều nhìn thấy mấy xúc tu kia vậy mà có thể xuyên qua được phòng ngự của Long Sát thì Xuân Đức liền ứa mồ hôi lạnh. Cứ thử tưởng tượng mấy trăm căn xúc tu kia mà bắn vào đầu thì hắn sẽ thành cái bộ dạng gì.