Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1469 : Thần Bí
Ngày đăng: 17:58 30/04/20
Sau khi đi được nửa canh giờ, Nguyên Ma có phần hoài nghi nói:
“ Đại ca nói xem, ông trời là muốn đại ca đi đâu đây?”
Vừa bay nhanh, vừa quan sát bốn phía xung quanh, nghe được Nguyên Ma nói thì Xuân Đức đáp:
“ Ca cũng nào có biết nhưng mà ca có một dự cảm.”
Nguyên Ma nghe vậy thì hứng thú hỏi:
“ Dự cảm gì? Là tốt hay xấu?”
Xuân Đức nói:
“ Tốt, một loại dự cảm rất tốt, ca cảm thấy nếu chúng ta cứ tiếp tục đi nhất định sẽ đụng phải một hồi cơ duyên kinh người. Có điều không biết cái thứ kia là gì nữa, ca cũng đã rất mong chờ đây.”
Nguyên Ma nghe vậy thì khẽ “ Ồ” lên.
Ngay vào đúng lúc này, vừa khi Nguyên Ma mới ồ lên xong thì dị biến đột nhiên phát sinh.
Mặt đất bắt đầu rung động nhè nhẹ, mặc dù rung động này rất nhỏ nhưng Xuân Đức, Nguyên Ma cùng Kỳ Nha đều có thể phát hiện ra. Ngay lập tức Xuân Đức liền dừng lại quan sát, hai người khác lúc này cũng dừng lại theo.
Xuân Đức ánh mắt nhìn xuống đại địa, trong ánh mắt lóe lên tinh quang khác thường, hắn khẽ nói:
“ Xem ra cơ duyên lần này là đến từ phía dưới rồi. Để ta nhìn xem rốt cuộc là thứ đồ gì nào.”
Lời hắn vừa hạ xuống thì mặt đất dần trở nên kịch liệt lay động.
“ Ầm ầm ầm….”
“ Xuống xem phía dưới thế nào. Về phần Kỳ Nha ngươi không cần đi theo, ở trên này đợi đi.”
Kỳ Nha nghe vậy thì liền đáp:
“ Rõ, thưa đại nhân.”
Tiếp đó Xuân Đức cùng Nguyên Ma đồng thời hóa thành hai vệt ánh sáng lao xuống phía bên dưới.
Mới đầu thì không sao nhưng càng xuống sâu thì áp lực lại càng mạnh, đồng thời hồn niệm cũng nhanh chóng bị áp chế, mức độ áp chế kinh khủng đến nổi mà hồn niệm của Xuân Đức chỉ có thể tản mạn đi ra khoảng cách 20 mét.
Nhưng may mắn hắn còn có một đôi Tà Nguyệt( hai con mắt của Huyết Lệ Tiên Tôn, Xuân Đức đạt được bên trong lần nhiệm vụ tổng hợp tại Thần Võ Nguyên Tháp), mặc dù nơi đây ngăn cản hồn niệm nhưng lại không ngăn cản nổi đôi Tà Nguyệt, ở trong khói đen dày đặc do ma nguyên tinh thuần hình thành thì Xuân Đức vẫn có thể nhìn thấy trong phạm vi vài chục dặm.
Một vạn dặm… Hô hấp có phần không thoải mái.
Một trăm vạn dặm…. Hô hấp bắt đầu khó.
Một ngàn vạn dặm phía dưới lòng đất…. Lồng ngực như muốn vỡ ra làm từng mảnh. Một loại áp lực khiến cho cả Xuân Đức cũng khó lòng chịu nổi.
“ Rắc rắc...Rắc rắc…”
Xương cốt hắn liên tục kêu vang, bộ dạng sắp nát đến nơi rồi. Cảm nhận được loại áp lực này thì Xuân Đức không khỏi kinh sợ nói:
“ Áp lực thật mạnh quá, ở trạng thái nhân loại vậy mà không cách nào chống lại áp lực loại này.”
Nói xong thì hắn liền quay trở về bộ dạng bản thể, một con tiểu long, sau khi tấn thăng hình thái sinh mệnh lên Địa Ngục Ma Long thì Xuân Đức lần nữa bắt đầu quá trình trưởng thành, hắn lúc này lại biến về thời kỳ ấu long.
Ngay khi vừa biến về bản thể thì Xuân Đức không khỏi kinh ngạc kêu lên một tiếng:
“ Ý, làm sao không còn cảm thấy áp lực nữa rồi.”
Nguyên Ma ở bên cạnh lúc này cũng bị ép cho biến về bản thể, nghe Xuân Đức nói vậy thì hỏi:
“ Làm sao vậy đại ca?”
Xuân Đức sau khi cảm nhận thấy áp lực xung quanh thân thể hoàn toàn biến mất thì nói:
“ Sau khi quay về bản thể thì nơi này không còn áp chế đối với ca nữa rồi, đến cả hồn niệm cũng đã khôi phục như thường rồi này.”