Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1475 : Ma đạo khảo nghiệm

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


[ Đánh máy gấp gáp, tuy đã soát lỗi chính tả nhưng vẫn còn, mọi người thông cảm cho mình nhé. Cảm ơn cả nhà.]



- --o0o---



Sau khi đi vào bên trong vòng xoáy không gian kia, mấy chục vạn người đồng thời xuất hiện trên một nơi nhìn giống thảo nguyên, mà không nhìn giống biển lửa thì đúng hơn, một biển lửa đen trải dài phương viên không biết bao nhiêu vạn dặm nữa, sóng nhiệt kinh khủng bốc lên lập tức thiêu cháy không ít người tham gia thí luyện lần này. 



“ A a a a a a …. A a a a.. Cứu mạng.. Cứu mạng…”



Vô số tiếng hét thê lương vang lên, mấy tên có tu vị yếu yếu một chút dưới Tinh Vương Cảnh lục trọng lập tức bị đốt thành than.



Thất trọng, bát trọng cầm cự được một lúc thì cũng bị nướng chín mà chết.



Duy chỉ có có Tinh Vương Cảnh cửu trọng trở lên là còn có thể sống, có điều sống cũng không khá đi nơi nào.



Đúng lúc này một âm thanh có phần băng lãnh vang lên:



“ Xem ra phế vật đi vào trong này vẫn còn rất nhiều à, chỉ một chút Hắc Viêm mà thôi cũng liền không chịu được rồi, bản lĩnh không có lại còn gian ngoan mất linh.”



Nghe được âm thanh này tất cả mọi người đồng thời nhìn lên, khi thấy một tên hắc giáp nam tử đang đứng giữa trời thì không khỏi biến sắc, tên này cũng không phải là cái gì thật thể mà là một kẻ do Hắc Viêm biến thành. Cảm nhận nhận được sóng nhiệt khủng khiếp như muốn đốt sạch thiên địa thì mọi người đều là tâm kinh đảm hàn.



Trong đám người, duy chỉ có Xuân Đức là khác, hắn lúc này quả thực đã có xung động đi lên nuốt hết tên nam tử kia, có điều hắn lúc này vẫn là kiếm chế bản thân lại, có điều nhìn thấy thức ăn ngon trước mắt mà lại không thể ăn khiến hắn khó chịu vô cùng.
Có điều bọn họ vừa dừng lại thì liền bị lực hút kinh khủng của hắc tháp kéo về phía trước, đám kia thấy vậy thì đều là thất thanh là lên:



“ Không muốn… Không muốn… Ta muốn quay...A..”



Tiếng hét không bao lâu thì liền im bặt, kết quả không nói cũng biết những người kia toàn thân liền bị Hắc Ma Viêm thiêu đốt thoáng cái biến thành tro tàn rơi xuống phía bên dưới.



Nhìn thấy màn này, Xuân Đức không khỏi cười nhạt, Ma Đạo chung quy vẫn là Ma Đạo, một khi đã bước đi lên làm gì có chuyện quay đầu trở lại. Hoặc làm đại ma đầu người người khiếp sợ hai là chết.



Nhìn sinh tử đã quen, thấy người bên cạnh mình chốc chốc lại có tên bỏ mình nhưng Xuân Đức chẳng thay đổi sắc mặt, hắn vẫn cứ bình tĩnh như không có chuyện gì bay đến tòa tháp đen thui kia.



Sau khi đi tới chân tháp thì Xuân Đức cũng thấy rõ được tòa Hắc Tháp này, cả tòa Hắc Tháp này có tổng cộng bảy tầng nối liền nhau, hỏa điểm ở dưới đáy có màu đen, càng lên cao thì màu sắc hỏa diễm càng trở nên sáng hơn, ở tầng cao nhất, hỏa diễm có màu sắc trắng tinh nhìn như bông tuyết.



Vừa thấy loại hỏa diễm màu trắng kia, trái tim Xuân Đức không khỏi nhảy bịch bịch, trong nội tâm hắn vui mừng không thôi.



“ Băng Sát Ma Diễm một trong mấy loại dị chủng hỏa diễm cực kỳ kinh khủng, loại này đốt rụi không gian, Đế Cảnh bị dính vào cũng không dễ chịu, không ngờ ở đây lại có thể nhìn thấy, nếu ta nuốt tất cả vào thì không phải… Hắc hắc.”



Vừa nghĩ đến đây thì Xuân Đức liền cười “ Hắc hắc”, điệu cười của hắn vô cùng muốn ăn đòn, có điều lúc này cũng không ai rảnh để tâm đến hắn,tất cả mọi người sau đi đến cửa tháp thì đều nhanh chóng đi vào bên trong.



Xuân Đức sau khi cười một hồi cũng liền tiến vào bên trong, vừa tiến vào bên trong thì hắn liền thấy một mảnh xác chết nằm la liệt, kéo dài từ ngoài cửa đến cầu thang tầng 2, nhìn xung quanh, hắn phát hiện ở tầng 1 nơi này đã không còn một bóng người ngoại trừ hắn.