Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1490 : Bảo tàng cất giấu của tiểu hắc(1)
Ngày đăng: 17:58 30/04/20
Nói chuyện với nhau đôi ba câu, tâm tình của hai người trở nên tốt hơn, cách nhìn về cuộc sống này cũng thoáng hơn vài phần. Cuộc sống mà, chúng ta không thể chống lại được nó vì vậy chỉ có thể thuận theo nó mà thôi, cũng giống như một thiếu nữ bị một tên đại hán cưỡng hiếp vậy, không thể làm gì khác ngoài việc nằm yên và cảm nhận. Mặc dù trong lòng có vạn lần không muốn đi chăng nữa.
Tiếp đó hai chủ tớ xâm nhập sâu vào bên trong sa mạc, có điều chủ tớ hai người Xuân Đức cùng Tiểu Hắc còn đi chưa được bao xa thì liền nghe đến âm thanh kịch chiến.
“ Ầm ầm ầm….”
Ma lực cuồng bạo thổi tung cát đen bên dưới sa mạc hình thành nên các trận bão cát đáng sợ.
Cảm nhận được ma lực này thì Xuân Đức không khỏi nhướng mày nói:
“ Xem ra có người còn đến trước cả hai người chúng ta đấy, xem ra bảo tàng Tiểu Hắc ngươi lưu lại nơi này bị người phát hiện rồi.”
Tiểu Hắc chém đinh chặt sắt nói:
“ Chủ nhân an tâm, trước lúc Sinh Tử Kiếp hạ xuống, tiểu nhân đã làm ra an bài chu toàn nhất, nếu không phải là tự thân Tiểu Nhân tới thì dù có là cường giả cao giai cũng không thể mở ra.”
Xuân Đức nghe vậy thì gật đầu nói:
“ Như vậy ta liền an tâm, dù sao nơi đây cũng chỉ là Trung Vực mà thôi, cường giả cũng không bao nhiêu. Người có khả năng phá giải được thứ mà ngươi lưu lại hẳn không có ai.”
[ Chú thích: Hạ Vực là chỉ một vực không có Đế Cảnh cường giả. Trung Vực là chỉ một vực có Đế Cảnh cường giả nhưng không có Tôn Cấp cường giả. Cao Vực là có Tôn Cấp cường giả nhưng không có… Cái này bí mật nói sau. Bên trên Cao Vực còn có Thánh Vực và Thần Vực. Khặc khặc. Biết nhiều không tốt nên tạm thời che giấu thông tin mấy vực kia.]
…..
Không qua bao lâu thì Xuân Đức cùng Tiểu Hắc rốt cuộc cũng nhìn thấy ai đang đánh nhau, có điều khi nhìn thấy mấy người đang đánh nhau thì Xuân Đức không khỏi kinh ngạc vạn phần.
Những người đang đánh nhau phía trước đại bộ phận đều là người quen, hai người Niệm Niệm cùng Vô Vô, con Băng Chúc Long tí chết mấy ngày trước, thêm vào đó còn có tên Yêu Chủ gì đó.
Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:
“ Không có gì, chỉ là tiện tay.”
Nói xong Xuân Đức lại tiếp tục tiến về phía trước, hai người Vô Vô cùng Niệm Niệm nhìn thấy vậy thì không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Đợi Xuân Đức đã đi xa thì Vô Vô hỏi:
“ Có nên đi theo không?”
Niệm Niệm lắc đầu nói:
“ Không nên, làm như vậy sẽ bị hiểu lầm, việc chúng ta nơi này cũng đã làm xong, đồ vật cũng đã tới tay, nên trở về thôi, lần này cũng may mắn có Vô Tà đạo hữu xuất hiện.”
Vô Vô nghe vậy thì gật đầu, tiếp đó hai người cũng xé rách hư không rời đi.
……
Cách nơi đám người Xuân Đức xa không biết bao nhiêu triệu dặm, từ bên trong hư không nhất thời xuất hiện ra một cái khe hở, cùng lúc đó ba bóng người từ bên trong hư không bước ra.
Sắc mặt ba người lúc này vô cùng khó coi, âm trầm như muốn chảy ra nước. Ba người này chính là hai con Băng Chúc Long cùng với tên Yêu Chủ.
“ Đợi ta liên hợp lại những người khác nhất định sẽ giết hai ả kia cùng với tên súc sinh nọ. Chết tiệt, cuộc đời ta chưa bao giờ lại gặp phải sỉ nhục lớn như vậy.”--- Con Băng Chúc Long bị Xuân Đức đánh cho tí chết hận hận nói ra.
Nghe được như vậy oán hận lời nói thì hai người bên cạnh giữ trầm mặc, không ai nói gì.